(Dân trí) - Thời gian gần đây, vợ tôi thường xuyên đi làm về muộn để giúp tôi trả nợ. Tôi thương cô ấy lắm nhưng nào ngờ, sự thật lại không phải như vậy.
Tôi không may mắn được cuộc đời ưu đãi. Yêu sớm, lấy vợ sớm nhưng mãi chúng tôi chẳng có con. Mở cửa hàng đồ điện tử được vài bữa thì bị chập điện cháy. Tôi mất toàn bộ vốn liếng, kèm theo rất nhiều khoản nợ.
Hiện tại, tôi chấp nhận đi làm thuê kiếm tiền, ai gọi sửa gì sửa đó, xác định bắt đầu lại từ con số âm. Cái được lớn nhất của tôi là có nhiều người thương quý và một người vợ đảm đang.
Vợ tôi làm dâu từ khi mới 20 tuổi, còn quá trẻ để cáng đáng một gia đình. Nhưng em rất khéo léo vun vén, lại nhanh nhẹn, xinh đẹp, được lòng bố mẹ chồng. Thấy tôi gặp khó khăn, vợ nói sẽ đi làm để đỡ đần tôi.
Tôi thương vợ bận rộn, đi làm vất vả triền miên. Nhiều khi thấy vợ về muộn, tôi vừa xót xa, vừa áy náy. Là đàn ông mà không lo được cho vợ cuộc sống đàng hoàng, tôi cảm thấy có lỗi vô cùng. Thương vợ bao nhiêu, tôi lại giận bản thân bấy nhiêu.
Tôi khuyên vợ chú ý sức khỏe, bớt tham công tiếc việc. Vợ bảo cứ để cố vài bữa, trả nợ xong, hai vợ chồng dành tiền đi thụ tinh sinh em bé. Lúc ấy, tôi chỉ biết ôm vợ, cảm động muốn khóc.
Nào ngờ, một ngày có người phụ nữ lạ đến tìm tôi. Chị ấy tố vợ tôi cặp kè với chồng chị ấy. Họ qua lại với nhau nhiều tháng nay rồi. Tận mắt nhìn bằng chứng người phụ nữ kia đưa ra, nói thật, tôi phải kiềm chế lắm mới không bộc phát mà ném vỡ điện thoại.
Không hiểu sao lúc đó, tôi có thể bình tĩnh để điều đình với chị ấy. Chuyện này bung bét ra, chẳng ai trong chúng tôi được lợi, nhất là gia đình chị có điều kiện, có tiền. Tôi cũng hứa sẽ dạy dỗ vợ, không để điều này tiếp diễn.
Nghĩ lại mới thấy, mình ngu ngốc. Bảo sao vợ tôi càng ngày càng bận rộn, làm việc bất kể thời gian, mưa gió. Thấy vợ cầm nhiều tiền về trang trải thu chi trong nhà, tôi còn xót vợ vất vả. Thấy cô ấy chưng diện xinh đẹp hơn, tôi còn vui vẻ, tự hào. Hóa ra, đẹp chỉ để lừa người, lừa dối cả tôi.
Vợ tôi nói, người đàn ông kia giàu có, say mê cô ấy, sẵn sàng hỗ trợ cô ấy cả công việc và cuộc sống, còn mua nhiều quà tặng đắt tiền. Vợ muốn tôi tin, trong lòng em chỉ yêu mình tôi, cặp kè chỉ là lợi dụng.
"Tiền anh ta cho em bằng mấy tháng anh đi làm. Nhưng đời này, chẳng ai cho không hết. Em vì cuộc sống của chúng mình nên mới nhận lời. Vả lại tính ra, mình cũng đâu mất gì. Em là gái có chồng lại chẳng có con, có người để ý cho là tốt lắm rồi. Chứ trông vào tiền của anh thì cả đời này đừng mong trả nợ".
Cả đêm đó, tôi khóc vì bất lực. Vợ tôi nói đúng. Số tiền tôi nợ ngân hàng, nợ anh em, bạn bè quá lớn. Với khả năng hiện giờ, tôi rất khó chi trả. Nhưng không có nghĩa là tôi đồng ý cho vợ đi ngoại tình để có tiền lo hộ cho tôi.
Làm gì có người đàn ông nào chấp nhận để vợ làm gái kiếm tiền trả nợ thay mình? Nói thật, lời của vợ không khác gì sỉ nhục tôi. Kể ra, vật chất quyết định ý thức là chuyện "xưa như diễm" nhưng bảo tôi chấp nhận lại quá đau đớn.
Nhìn vợ cầu xin tha thứ mà mắt tôi nóng rực. Cô ấy van xin tôi đừng nói với ai, không thì sẽ rất nhục nhã. Tôi cũng hứa sẽ không làm gì tổn hại đến vợ. Thế nhưng từ hôm đó, chúng tôi chẳng ai nói lời nào.
Tôi cũng mất hết tinh thần để làm việc. Chữ "bao dung" thốt ra từ miệng thì dễ nhưng thực hiện được lại khó vô cùng. Vợ tôi vốn là cô gái hiền lành, ngoan ngoãn, một lòng thương quý nhà chồng. Để xảy ra cơ sự này, phần lớn lỗi là do tôi.
Tại tôi kém cỏi, làm ăn thất bát, hoàn cảnh khó khăn mới khiến vợ đi đến sai lầm. Tôi vẫn thương vợ nhưng cứ nghĩ vợ tay trong tay với người đàn ông khác, tôi lại ghen tuông không chịu nổi.
Chưa kể, tôi còn một nỗi sợ: Liệu vợ tôi có "ngựa quen đường cũ", quay lại với người đàn ông kia không? Ông ta có tiền, còn tôi thì nghèo kiết xác. Sự hấp dẫn đến từ điều kiện vật chất, đàn bà mấy ai qua được ải?
Tôi tâm sự lên đây để xin tư vấn của mọi người, biết đâu giúp tôi khai thông những suy nghĩ thiếu mạch lạc hiện giờ.
Góc "Chuyện của tôi" ghi lại những câu chuyện trong đời sống hôn nhân, tình yêu. Bạn đọc có câu chuyện của mình muốn chia sẻ vui lòng gửi về chương trình qua hòm thư: dantri@dantri.com.vn. Câu chuyện của bạn có thể được biên tập nếu cần. Trân trọng.