Mất sổ tiết kiệm, tôi ngã ngửa khi biết vợ làm điều này cho một nam sinh

(Dân trí) - Khoảng nửa năm gần đây, tôi nhận ra Thảo thay đổi. Mãi đến khi một khoản tiền lớn trong sổ tiết kiệm biến mất, tôi mới bắt đầu chất vấn. Hoá ra...
Người ta vẫn nói trong hôn nhân, niềm tin là sợi dây bền chặt nhất. Nhưng tôi không ngờ, chính niềm tin mình trao đi lại trở thành con dao hai lưỡi, khiến tôi rơi vào cú sốc lớn nhất cuộc đời.
Tôi là Minh, 35 tuổi, kinh doanh tự do. Sau 7 năm cưới vợ, tôi luôn nghĩ mình là người đàn ông may mắn vì có Thảo - một người phụ nữ dịu dàng, chu toàn, được lòng họ hàng hai bên.
Bao năm qua, tôi an tâm để vợ giữ toàn bộ tiền bạc, tài sản, còn mình chỉ tập trung làm ăn. Gia đình tôi không thiếu thốn, ngược lại còn khá sung túc. Tôi cứ ngỡ cuộc hôn nhân này vững chắc nhưng sự thật đã khiến tôi sụp đổ hoàn toàn.
Khoảng nửa năm gần đây, tôi nhận ra Thảo thay đổi. Cô hay cầm điện thoại cười một mình, ăn mặc trẻ trung hơn, thường xuyên viện cớ đi công tác, có khi vắng nhà 2-3 ngày.
Lúc đầu, tôi cố trấn an bản thân rằng, vợ chỉ muốn làm mới mình. Mãi đến khi một khoản tiền lớn trong sổ tiết kiệm biến mất, tôi mới bắt đầu chất vấn.
Thảo trả lời ấp úng bảo mang đi đầu tư, sau này sẽ có lãi. Nhưng ánh mắt né tránh của cô ấy khiến tôi không thể yên tâm. Tôi lặng lẽ tìm hiểu và rồi chết lặng khi phát hiện sự thật.
Thảo không hề đầu tư làm ăn như lời cô ấy nói. Cô ấy đang cặp kè với chàng trai kém mình gần 10 tuổi, hiện vẫn là sinh viên đại học.
Những hóa đơn chuyển khoản, những bức ảnh du lịch, thậm chí tin nhắn điện tử chưa kịp xóa đã tố cáo tất cả. Tiền tiết kiệm của gia đình tôi bị Thảo đem đi đóng học phí cho cậu ta, mua điện thoại đời mới, quần áo hàng hiệu và bao trọn chi phí cho những chuyến nghỉ dưỡng xa hoa.
Tôi nhìn những tấm hình họ nắm tay nhau trên bãi biển, cười rạng rỡ trong khu nghỉ dưỡng sang trọng mà như có ai bóp nghẹt trái tim mình. Bao năm vợ chồng gom góp, tôi cứ nghĩ là để lo cho tương lai con cái. Nào ngờ, tất cả lại đổ vào mối tình vụng trộm đầy trớ trêu.
Đêm hôm đó, tôi ngồi đối diện vợ, mong nghe một lời thú nhận hay ít ra là sự hối lỗi. Nhưng Thảo lạnh lùng đến khó tin. Cô ấy không phủ nhận, thậm chí còn thẳng thắn thừa nhận mình cảm thấy “sống lại tuổi trẻ” khi ở bên người tình.
Cô ấy gọi việc chu cấp tiền bạc là “giúp một người đang cần” và còn trách ngược tôi quá khô khan, chỉ biết lao đầu vào kiếm tiền mà bỏ quên cảm xúc của vợ. Nghe những lời ấy, tôi nghẹt thở.
Từng giọt mồ hôi, từng đêm thức trắng làm việc để vun vén gia đình của tôi hóa ra trong mắt cô ấy chỉ là sự vô vị. Đau nhất là Thảo không hề thấy tội lỗi, ngược lại còn tỏ ra chính đáng trong sự phản bội ấy.
Tôi chưa bao giờ cảm thấy bất lực như vậy. Tài sản tích góp suốt bao năm bỗng chốc tan biến. Niềm tin vợ chồng tan nát và trái tim tôi bị xé vụn từng mảnh.
Tôi phẫn nộ vì bị phản bội, thương hại chính mình vì quá ngây thơ và xót xa cho con. Đứa trẻ còn quá nhỏ để hiểu vì sao mẹ vắng nhà nhiều đến vậy, vì sao không khí gia đình bỗng trở nên ngột ngạt.
Khi tôi kể lại câu chuyện, bạn bè đưa ra những phản ứng trái ngược. Có người gay gắt bảo tôi phải ly hôn ngay lập tức, bởi một khi đã phản bội cả tình cảm lẫn tiền bạc thì không còn gì để giữ, níu kéo chỉ thêm nhục nhã.
Nhưng cũng có người nhẹ giọng khuyên tôi hãy nghĩ đến con. Một mái ấm dù rạn nứt vẫn còn hơn cảnh chia lìa. Nếu Thảo thực sự hối hận, tôi nên cho cô ấy cơ hội làm lại. Tôi thì vẫn day dứt, đứng giữa hai luồng suy nghĩ trái ngược, chưa thể đưa ra quyết định dứt khoát.
Mỗi khi nhìn con nhỏ thơ ngây, tôi lại thấy tim mình quặn thắt. Nếu buông tay, con tôi sẽ mất mẹ, tuổi thơ của con chắc chắn không trọn vẹn.
Nhưng nếu tiếp tục, tôi phải sống với một người đàn bà từng lấy tiền mồ hôi nước mắt của chồng để nuôi dưỡng tình trẻ, đi du lịch xa hoa và coi đó là hạnh phúc của đời mình. Liệu tôi có còn đủ niềm tin để gọi đó là “gia đình”?
Càng nghĩ, tôi càng cảm thấy bế tắc. Tôi sợ nếu tha thứ, vết nứt này sẽ mãi in hằn, chỉ cần một ánh mắt hay một tin nhắn bất thường, mọi nghi ngờ lại trỗi dậy. Nhưng tôi cũng sợ nếu ly hôn, con tôi sẽ hứng chịu tất cả nỗi đau mà lẽ ra người lớn mới phải gánh.
Nếu là bạn, bạn có thể tha thứ cho người phụ nữ đã đem tài sản mà chồng vất vả tích góp để chu cấp cho tình nhân còn đang ngồi trên ghế nhà trường? Hay bạn sẽ dứt khoát buông tay, giữ lấy lòng tự trọng và bảo vệ tương lai của chính mình, cho dù cái giá phải trả là một gia đình tan vỡ?
Góc "Chuyện của tôi" ghi lại những câu chuyện trong đời sống hôn nhân, tình yêu. Bạn đọc có câu chuyện của mình muốn chia sẻ vui lòng gửi về chương trình qua hòm thư: dantri@dantri.com.vn. Câu chuyện của bạn có thể được biên tập nếu cần. Trân trọng.