(Dân trí) - Chị khách bất ngờ nói: "Em là con gái chị thì chị bắt bỏ chồng ngay...". Lời khuyên của chị khiến tôi bật cười chua chát nhưng thấm thía vô cùng.
Tôi là chuyên viên chăm sóc da, nổi tiếng "mát tay" với các ca chữa nám - một bệnh lý về da mà đa phần phụ nữ trung niên hay mắc phải. Chữa nám da đòi hỏi thời gian và kỹ thuật cao, đồng nghĩa chi phí không hề rẻ.
Cho nên khách hàng đến với tôi chủ yếu là người thành đạt, có tiền. Có lẽ vì thế nên quan điểm, tư duy của các chị mở cho tôi một góc nhìn khác hẳn suy nghĩ thông thường của tôi. Chuyện là thi thoảng, tôi cũng vui miệng kể chuyện gia đình với vài chị, vừa để giải tỏa, vừa tạo sự gần gũi.
So với các chị, tôi còn trẻ lắm. Tôi sinh năm 1997, vì học không giỏi nên bố mẹ cho đi học nghề từ sớm. Môi trường công việc chỉ cho phép tôi quen biết với những người kiểu như tôi. Đó là lý do tôi lấy chồng hiện tại.
Chồng tôi có công việc bấp bênh. Khi anh theo người quen đi chạy hàng, khi thì lái xe thuê. Rồi anh vướng vào cờ bạc, nợ nần chồng chất. Đó chính là căn nguyên cho những vất vả, khổ sở mà tôi phải trải qua.
Tôi từng phải đưa con đi trốn, nhà bị ném dầu luyn, đồ đạc bị đập phá, bị người ta túm tóc, phỉ nhổ, coi thường... Căn nhà hiện tại tôi thuê vừa để ở, vừa làm cửa hàng vì nhà bố mẹ cho đã bị ép bán gán nợ. Tận giờ phút này, bao nhiêu tiền làm được tôi đều dành trả nợ hộ chồng.
Chị khách hỏi chồng tôi hiện tại làm gì? Tôi nói, anh ấy chỉ ở trong nhà nấu cơm, rửa bát. Tôi không dám cho chồng ra khỏi cửa vì chỉ cần thả ra là gây chuyện, anh ta ở yên trong nhà đã là giúp tôi rồi.
Chị khách buông câu: "Em là con gái chị thì chị bắt bỏ chồng ngay. Quan điểm của chị rất rõ ràng: Đàn ông chỉ được phép ở cạnh mình khi anh ta làm được cho mình những thứ mình không tự làm được.
Còn loại không tạo ra giá trị tinh thần, không hỗ trợ được kinh tế, không tạo dựng cho vợ con cuộc sống đàng hoàng thì bỏ. Dành thời gian lo cho mình và con, tội gì giữ "cục nợ" bên người. Em còn trẻ đẹp, thiếu gì người để chọn.
Mà rút kinh nghiệm, lấy chồng thì chọn chồng giàu. Giàu có là một loại hạnh phúc. Tất nhiên có chuyện này, chuyện khác nhưng tình huống xấu nhất là ly hôn cũng được căn nhà".
Tôi bật cười với lời khuyên chát chúa của bà chị. Nó không hề khuôn mẫu đạo đức, mà thực tế đến đau lòng.
Ngày xưa, các mẹ ít khuyên con gái điều này. Tôi cũng được dạy theo truyền thống. Vợ chồng không tình còn nghĩa, chồng lâm vào đường cùng, tôi không nỡ ly hôn. Nhưng chồng cũng có nhiều loại, như tôi thì rõ ràng là sai người.
Giờ tôi thấm thía câu: "Đồng hành sai người mệt hơn đi một mình". Ngày còn con gái, tôi sai vì không biết coi trọng học hành. "Gió tầng nào gặp mây tầng ấy", tôi chọn chồng hỏng từ lúc bước chân về. Đời cực khổ lại đổ cho số phận.
Cả tuổi thanh xuân, tôi chỉ biết kiếm tiền, gánh nợ cho chồng. Đúng là bé không học, lớn thành ngu ngốc. Đến cuộc đời mình còn không biết sắp xếp ra sao thì vứt. Không ngờ, người phụ nữ lớn hơn tôi gần gấp đôi số tuổi mà suy nghĩ còn thoáng đãng, rành mạch hơn tôi.
Lời của chị vô tình giúp tôi bước ra khỏi vùng mù mịt. Hóa ra bấy lâu nay, tôi cứ bắt mình leo lên một ngọn núi mà không nhìn thấy đỉnh, bảo sao chỉ cảm thấy bất an. Viết những dòng này lên đây, lòng tôi đang rõ ràng hơn bao giờ hết.
Tôi tự hỏi: Điều gì có ý nghĩa với tôi hiện giờ? Tôi đang cố giữ hôn nhân vì điều gì? Tại sao tôi không dám buông tay người không còn xứng đáng? Đó không phải vận xui, mà là quá trình sai lầm cố chấp và tư duy cũ kỹ.
Tôi tưởng mình biết hy sinh, thực ra tôi đi lạc hướng. Lời chị khách đánh thức tôi tái sinh thực sự. Để tôi chấp nhận bước ra, can đảm sắp xếp lại mọi thứ. Tôi cảm kích vì tư duy dứt khoát, rõ ràng, đặt lý trí lên trên của chị.
"Mỗi tội chị không bảo em, làm thế nào để lấy chồng giàu", tôi đã đùa chị như thế. Nhưng thực tâm, tôi rất biết ơn.
Viết ra đây câu chuyện của mình, tôi muốn nói với những người có hoàn cảnh giống tôi: Bằng cách nào cũng được nhưng hãy tạo dựng nền tảng vững vàng về tài chính và đừng mong ôm đồm tất cả. Lo được cho mình mới lo được cho người. Chúng ta xứng đáng bình yên mà, có phải không?
Góc "Chuyện của tôi" ghi lại những câu chuyện trong đời sống hôn nhân, tình yêu. Bạn đọc có câu chuyện của mình muốn chia sẻ vui lòng gửi về chương trình qua hòm thư: dantri@dantri.com.vn. Câu chuyện của bạn có thể được biên tập nếu cần. Trân trọng.















