
TP - Có những triển lãm chọn cách im lặng. Không hô hào. Không thuyết phục. Chỉ mở một khoảng để ai cần thì bước vào. Miền Thiêng Xanh của Huỳnh Lê Nhật Tấn thuộc loại này. Tranh anh không khép kín như một tấm vải được dệt hoàn chỉnh. Nó mở ra như một vết nứt. Ánh sáng len vào, soi lên những vùng ký ức chưa kịp khép cửa.