Nhảy đến nội dung
 

Thu nhập 40 triệu đồng, tôi vẫn thấy bế tắc

Tôi sống cùng vợ và con trai 10 tháng tuổi tại Bắc Ninh. Vợ cùng tuổi, hiện ở nhà toàn thời gian để chăm con. Cuộc sống tưởng như yên ổn, nhưng tôi đang rơi vào vòng xoáy áp lực khi cố gắng cân bằng giữa công việc, tài chính, gia đình và trách nhiệm làm cha.

Trước khi sinh con, vợ chồng tôi mua căn chung cư hơn hai tỷ đồng. Đến nay, sau gần một năm có con, chúng tôi không còn khoản tích lũy nào, vẫn đang nợ ông bà hai bên khoảng 700 triệu đồng (không lãi), chỉ còn khoảng 300 triệu đồng trong tài khoản chứng khoán. Tôi hiểu mình may mắn vì có công việc ổn định, ngồi làm là ra tiền. Nhưng để duy trì mức thu nhập đó, tôi phải bắt đầu ngày làm việc từ sáu giờ sáng và thường kết thúc lúc 11 giờ đêm, bao gồm cả công việc chính và thời gian học hỏi, cập nhật kỹ năng.

Mỗi giây phút trôi qua, tôi đều cảm thấy như đang đánh đổi để kiếm tiền trả nợ và lo cho tương lai. Nhưng tôi không biết liệu mức thu nhập hiện tại có thể kéo dài đến khi nào, khi mà thời đại đào thải quá nhanh, sức lực dần cạn, đầu óc lúc nào cũng căng như dây đàn.

Gần đây, con trai tôi bắt đầu biết đòi bố chơi cùng. Vợ tôi - một người mẹ trẻ đã mệt mỏi sau nhiều tháng nuôi con - cũng cần tôi san sẻ nhiều hơn. Tôi hiểu và thương hai mẹ con nhưng lại bị giằng xé giữa tình cảm gia đình và trách nhiệm tài chính. Chưa dừng lại ở đó, vợ muốn mua một chiếc xe nhỏ để tiện đưa đón con. Còn sếp vừa đề nghị tôi tham gia dự án mới, cơ hội để tăng thu nhập, nhưng cũng đồng nghĩa với việc tôi phải dốc thêm nhiều thời gian, có thể hy sinh nốt chút ít thời gian hiếm hoi dành cho gia đình.

Trong đầu tôi lúc nào cũng lặp lại một mục tiêu: trả hết nợ càng nhanh càng tốt, rồi tích lũy được hai tỷ đồng để có nền tảng an toàn. Nhưng để đi nhanh, tôi buộc phải làm nhiều hơn. Mà làm nhiều hơn thì lại không còn thời gian cho con, cho vợ và cho chính mình. Tôi biết chẳng ai bắt mình phải gồng nhưng khi đã là trụ cột gia đình, tôi không cho phép bản thân dừng lại hay thảnh thơi. Tôi muốn mình vừa là người chồng tốt, người cha có mặt bên con, lại vừa là người đàn ông có thể gánh vác, lo toan cho tương lai. Tôi muốn mọi thứ cùng tốt lên: vợ vui, con đủ đầy, nhà yên ổn, tài khoản có tiền, nợ trả xong. Nhưng để được cái này, tôi lại phải hy sinh cái khác. Và mỗi ngày, tôi cảm thấy như đang mất dần một phần của chính mình.

Quê tôi hay nói: "Đàn ông có chút nợ mới biết cố gắng". Tôi đang sống đúng trong giai đoạn ấy, cố gắng từng ngày, nhưng không biết liệu mình có đang làm đúng hay chỉ tự bào mòn bản thân từng chút một. Không ai bắt tôi phải gồng nhưng nếu không làm thì ai làm? Tôi viết ra những dòng này không phải để than thân. Chỉ là, tôi đang mệt. Và tôi không biết có phải ai đi qua giai đoạn này rồi cũng từng thấy mình như đang chìm dần xuống nước, chẳng thể ngoi lên? Nếu các anh chị, các bạn đọc đến đây và từng trải qua điều tương tự, tôi mong được nghe chia sẻ từ những người từng loay hoay như tôi và đã tìm được cách để tiếp tục mà không kiệt sức.

Đức Trung

 
 
 
logo
CÔNG TY CỔ PHẦN XÂY DỰNG SẢN XUẤT VÀ THƯƠNG MẠI ĐẠI SÀN

GPĐKKD: 0103884103 do sở KH & ĐT TP Hà Nội cấp lần đầu ngày 29/06/2009.

Địa chỉ: Gian số L4-07 tầng 4, nơ-2 - Gold Season,  47 Nguyễn Tuân, Thanh Xuân, Hà Nội

MIỀN BẮC

Địa chỉ Showroom: D11-47 KĐT Geleximco Lê Trọng Tấn, Hà Đông, Hà Nội

Điện thoại  Điện thoại: 1900 98 98 36

MIỀN NAM

Địa chỉ VPGD: 57/1c, Khu phố 1, Phường An Phú Đông, Quận 12, Thành phố Hồ Chí Minh

Điện thoại  Email: info@daisan.vn