Người đàn ông đứng ra vay 4,1 tỷ đồng nhưng không trả, chủ nợ khởi kiện, toà án: Ông ấy quả thật không phải trả

Tòa án đã đưa ra 1 chi tiết khẳng định người đàn ông này không cần trả số nợ khổng lồ.
Vay nợ để lấy tiền cho con mua nhà
Theo Sohu, Tòa án quận Đông Thành, Bắc Kinh, Trung Quốc vừa kết thúc một vụ kiện liên quan đến khoản vay 1,15 triệu NDT (khoảng 4,1 tỷ đồng), mà gia đình ông Điền vay để hỗ trợ con trai mua nhà.
Theo đó, ông Điền và bà Phùng có một người con trai. Vài năm trước, nhằm cải thiện điều kiện sống cho gia đình con trai, vợ chồng ông đề xuất đứng ra vay 1,15 triệu NDT để đặt cọc tiền mua nhà. Thay vì tìm đến ngân hàng, ông lựa chọn vay của người bạn tên Trương.
Toàn bộ giao dịch vay nợ đều diễn ra trước sự chứng kiến của 2 vợ chồng ông Điền. Tuy nhiên, người ký vào hợp đồng vay chỉ có tên của bà Phùng. Ông Trương cho biết thời điểm đó, ông Điền khẳng định chỉ cần vợ mình ký đại diện, còn khoản nợ sẽ do 2 người trả.
Tuy nhiên, khi thời hạn đến, ông Trương không thấy vợ chồng ông Điền, bà Phùng thanh toán nợ. Người này liên hệ với ông Điền để đòi nợ. Ông Điền khẳng định vợ chồng đã ly hôn. Bản thân không có trách nhiệm phải trả khoản tiền này, bởi không phải là người ký vào hợp đồng vay.
Tìm cách kết nối với bà Phùng, ông Trương chỉ nhận được thông tin duy nhất là người phụ nữ này đã chuyển đi nơi khác sống. Không một ai biết được tin tức gì về bà.
Toà án phán quyết thế nào?
Tìm đủ mọi cách nhưng không thể đòi được tiền, ông Trương quyết định khởi kiện ông Điền ra toà án địa phương. Ông lập luận rằng khoản vay này được sử dụng để mua nhà cho con trai của 2 người. Nên đây là khoản nợ chung của hai vợ chồng, và ông Điền phải chịu trách nhiệm. Đồng thời, ông cho rằng con trai và con dâu đã trực tiếp hưởng lợi từ khoản vay, nên họ cũng phải liên đới trả nợ.
Trong quá trình xét xử, ông Điền khẳng định ông không ký vào hợp đồng vay và sử dụng số tiền này cho mục đích sinh hoạt chung của gia đình. Ông cho rằng mình không có nghĩa vụ trả nợ. Con trai và con dâu cũng phủ nhận trách nhiệm, nhấn mạnh họ không tham gia giao dịch vay nợ và không đồng ý với khoản vay.
Sau khi xem xét các chứng cứ, Tòa án Đông Thành đưa ra phán quyết như sau. Ông Điền không phải trả số nợ này, thay vào đó là bà Phùng
Lý do là bà Phùng đã ký giấy nợ dưới danh nghĩa cá nhân, không có sự đồng ý hoặc chứng cứ phê chuẩn của ông Điền. Ông Trương cũng không cung cấp được bằng chứng cho thấy khoản vay được sử dụng cho sinh hoạt chung hoặc hoạt động kinh doanh của hai vợ chồng. Do đó, khoản vay không được xem là nợ chung, và ông Điền không phải chịu trách nhiệm.
Thêm vào đó, tòa án xác định không có bằng chứng cho thấy ông Trương đạt được thỏa thuận vay nợ với con trai và con dâu bà Phùng. Cả hai cũng không thừa nhận khoản vay, nên họ không có nghĩa vụ trả nợ.
Vậy nên tại toà, bà Phùng bị yêu cầu hoàn trả toàn bộ khoản vay gốc 1,15 triệu NDT cùng lãi suất liên quan cho ông Trương.
Thẩm phán xét xử vụ việc này cho biết, khoản nợ chỉ được coi là nợ chung của vợ chồng nếu có chữ ký chung, sự phê chuẩn của một bên, hoặc được sử dụng cho nhu cầu sinh hoạt hàng ngày của gia đình. Trong trường hợp này, khoản vay vượt xa chi phí sinh hoạt thông thường, và ông Trương không chứng minh được số tiền được dùng cho mục đích chung của gia đình bà Phùng. Do đó, phán quyết của tòa án là phù hợp với quy định pháp luật Trung Quốc.
Vị thẩm phán cũng lưu ý rằng con cái chỉ phải trả nợ cho cha mẹ trong trường hợp thừa kế di sản (trong phạm vi giá trị di sản) hoặc khi đứng ra bảo lãnh khoản vay. Trong vụ việc này, không có cơ sở nào để buộc con trai và con dâu bà Phùng chịu trách nhiệm.
(Theo Baidu)