Nhảy đến nội dung
 

Lời cô giáo: ‘Học trò tôi 14 tuổi 2 lần đeo tang, em mang cho đời bài học vượt qua nghiệt ngã’

Lê Kim Hoàng Vĩ mồ côi cha lúc 2 tuổi, mất mẹ khi vừa 14 tuổi. Tân sinh viên quê Lâm Đồng lớn lên trong những phòng trọ ẩm, nồng mùi thuốc của bà ngoại già yếu, chọn học điều dưỡng vì khao khát giữ bà lại bên mình.

Trở thành sinh viên điều dưỡng của Trường cao đẳng Y tế Lâm Đồng, Lê Kim Hoàng Vĩ (thôn P'ró, xã Quảng Lập, tỉnh Lâm Đồng) đang vừa học vừa làm thuê kiếm sống. Vĩ luôn sợ một ngày phải nghỉ học vì… hết tiền, nhưng chưa bao giờ chàng trai này có ý định rời bỏ ước mơ.

Mồ côi cả cha và mẹ, học điều dưỡng để giữ bà ngoại lại 

Năm Vĩ 2 tuổi, tai nạn giao thông đã cướp đi ba. Vĩ lớn lên trong tiếng thở dài của mẹ trên giường bệnh. Rồi đến năm vào cấp hai, chứng kiến thêm bạo bệnh hành hạ mẹ. Gia đình túng bấn cùng những toa thuốc dày hơn vở học trò. Năm 2021, mẹ mãi mãi ra đi.

Vĩ rời nhà trọ, cùng bà ngoại "ở ké" nhà cậu mợ, rồi xoay xở bằng những việc vặt quanh làng xóm. Bà yếu, hay đau, hay giấu những lần ngất trong bếp. "Tôi sợ nhất là mở mắt ra, không còn bà nữa", Vĩ chia sẻ.

Những đứa trẻ bình thường nhớ tuổi thơ bằng mùi giấy mới, còn Vĩ nhớ bằng mùi dầu xoa, mùi thuốc sắc, mùi ẩm ướt của quần áo phơi mãi không khô. 

"Tôi đi làm thêm, dành tiền mua thuốc cho bà. Có khi bà khỏe thì tôi đi làm nhiều hơn để có tiền ăn học. Nhưng tôi sợ có ngày không thể tiếp tục học, tôi tiếc lắm".

Vùng quê nơi Vĩ sống, bạn bè cùng lứa chọn đi làm xa, người rẽ sang học nghề ngắn hạn. "Tôi chọn ngành điều dưỡng để làm chỗ dựa cho bà. Tôi hứa với mẹ hồi mẹ còn sống là tôi sẽ học một nghề đàng hoàng", và lời hứa trở thành sợi dây níu Vĩ lại mỗi khi hụt hơi giữa hai ca làm và những tiết học buổi sáng.

18 tuổi, Vĩ ngại những câu hỏi về đời sống cá nhân, ngại cả những ánh nhìn thương hại. Nhưng khi nói về bà, giọng Vĩ mềm: "Bà là mái nhà của tôi".

Sớm lăn lộn, thấu hiểu về chén cơm, manh áo, nỗi đau của người thân

Với nhiều người, điều dưỡng là công việc đều đặn: đo sinh hiệu, thay băng, tiêm thuốc, truyền dịch, an ủi người bệnh. Với Vĩ, những công việc của điều dưỡng là câu trả lời cho một tuổi thơ quá nhiều lần bất lực nhìn người thân đau. Vĩ tiếc rẻ: "Nếu tôi biết cách chăm, biết cách xử trí, có thể mẹ trước đây và bà đã đỡ đau hơn".

Bà ngoại Vĩ kể cháu ngoại làm thêm bất cứ chỗ nào không đòi bằng cấp: bưng bê, phụ quán, xếp hàng hóa, chạy việc lặt vặt. Có hôm về khuya, cậu đếm tiền lẻ rồi nhét vào phong bì, ghi nguệch ngoạc "tiền thuốc của bà".

Gợi lại những ngày chạy chợ với mẹ, Vĩ nhớ lại: "Hồi đó mẹ khỏe thì đưa tôi đi bán hàng thuê. Mẹ bệnh, tôi tự đi. Tôi hiểu thế nào là kiếm một chén cơm". 

Giờ đây chọn ngành điều đưỡng để học ai cũng nói vừa cực, vừa khó, Vĩ cười: "Tôi đi làm thuê từ nhỏ nên tôi biết cực là thế nào. Học được một nghề là mở được cánh cửa lớn cho đời mình rồi".

Những ngày đầu đại học, Vĩ cầm bút tính từng khoản: học phí, tiền trọ, tiền ăn, tiền đi lại, tiết kiệm lắm rồi nhưng vẫn thiếu. Vĩ nộp hồ sơ xin học bổng Tiếp sức đến trường của báo Tuổi Trẻ với hy vọng không phải ngừng học giữa chừng. Vĩ viết trong thư xin học bổng: "Nếu nhận được hỗ trợ, tôi có thêm động lực để tiếp tục. Tôi không xin phép để mơ to hơn, chỉ xin một chỗ đứng đủ vững để tiếp tục bước".

Gặp Vĩ ở giảng đường, Vĩ hào hứng về những bài thực hành đầu tiên: đo huyết áp phải nghe bằng tai, cảm bằng tay, một vạch lệch là sai và sai là ảnh hưởng người bệnh. Tự hứa sẽ học cho đến cùng "để mai này chăm được bà, rồi chăm những người như bà".

 
 
 
CÔNG TY CỔ PHẦN ĐẠI SÀN
logo

Giấp phép đăng ký kinh doanh số 0103884103 do Sở Kế Hoạch & Đầu Tư Hà Nội cấp lần đầu ngày 29/06/2009.

Trụ sở chính: Gian số L4-07 tầng 4, nơ-2 - Gold Season, 47 Nguyễn Tuân, Thanh Xuân, Hà Nội

Email: info@daisan.vn

TRỤ SỞ HÀ NỘI

Địa chỉ Gian số L4-07 tầng 4, nơ-2 - Gold Season, 47 Nguyễn Tuân, Thanh Xuân, Hà Nội

Điện thoại  Điện thoại: 1900 98 98 36

Fax  Fax: 045625169

CHI NHÁNH HỒ CHÍ MINH

Địa chỉ 57/1c, Khu phố 1, Phường An Phú Đông, Quận 12, Thành phố Hồ Chí Minh

Điện thoại  Email: info@daisan.vn