Nhảy đến nội dung
 

Khách gọi ly cà phê 30.000 đồng nhưng chiếm ổ điện bảy tiếng

Tôi mở quán cà phê đã được gần hai năm. Quán của tôi không quá lớn, chỉ tầm 15 bàn, không gian tương đối yên tĩnh. Tôi đầu tư khá nhiều vào thiết kế, chỗ ngồi thoải mái, không gian nhiều cây xanh, để tạo cảm giác như một nơi dễ chịu cho người ta dừng lại nghỉ ngơi, thư giãn giữa thành phố bộn bề. Có lẽ cũng vì vậy mà quán của tôi được nhiều khách hàng ủng hộ, thường xuyên ghé tới, chuyện kín bàn những giờ cao điểm là điều dễ hiểu.

Thế nhưng, khoảng một tháng gần đây, có một điều khiến tôi rất trăn trở, đó là sự xuất hiện của những vị khách ôm laptop ngồi "cắm rễ" cả ngày. Trong số đó, có một khách nam mà tôi đã quen mặt, thuộc cả đồ uống mà họ gọi vì lần nào cũng như nhau. Người khách này thường đến quán tôi từ rất sớm. Thậm chí, quán tôi 8 giờ mới mở hàng nhưng có hôm anh ta đã đứng đợi từ trước đó.

Và lần nào, anh ta cũng gọi một ly cà phê đen đá không đường, giá 30.000 đồng, rồi chọn đúng cái bàn gần ổ điện, sát cửa sổ - nơi có view đẹp nhất quán mà rất nhiều khách hàng của tôi ưa thích. Sau đó, anh ta mở laptop, đeo tai nghe, dựng iPad, cắm dây sạc... y như thể mang cả văn phòng đến đây.

>> Tôi 'cắm rễ' cả ngày có lợi cho quán cà phê

Thực ra, ban đầu tôi cũng không thắc mắc vì chuyện làm việc ở quán cà phê giờ đã quá phổ biến và là một nhu cầu thực tế. Tuy nhiên, vấn đề là ở chỗ, vị khách đó đến và không đi. Từ sáng đến trưa và rồi tới chiều, anh ta vẫn ngồi yên tại đó, chăm chăm nhìn màn hình và làm việc, không quan tâm gì tới xung quanh, và cũng không gọi thêm nước. Có lần, tôi thấy anh ta lấy ra từ trong balo cái bánh mì chuẩn bị từ trước và ăn lén lút sau màn hình laptop để xong bữa trưa và có sức ngồi đến chiều.

Tôi nhẩm đếm, trung bình, mỗi ngày vị khách này ngồi trong quán tôi trung bình sáu tiếng đồng hồ. Có ngày nhiều nhất, anh ta ngồi bảy tiếng mới đứng dậy. Ban đầu, tôi cũng chỉ tặc lưỡi "khách hàng là thượng đế, mình làm nghề dịch vụ thì phải phục vụ thôi". Nhưng lâu dần, tôi bắt đầu thấy việc kinh doanh của mình bị ảnh hưởng. Nhiều lần khách tới đông, thấy không có chỗ ngồi nên đành bỏ đi.

Có người tới hỏi tôi: "Chị ơi còn chỗ nào có ổ điện không? Em muốn sạc cái điện thoại". Nhìn nhìn quanh, thấy vị khách kia vẫn độc chiếm chỗ ngồi có ổ điện từ sáng tới giờ, chỉ biết lúng túng "chữa cháy": "Chắc hết rồi. Em đưa đây chị sạc tạm trong quầy cho".

Trong lòng có chút khó chịu, có lần thấy người khách nam ngồi lâu, ly cà phê cũng đã uống cạn, tôi tới hỏi tế nhị: "Anh có muốn dùng thêm gì không ạ?". Những tưởng câu hỏi ấy sẽ khiến anh ta biết ý và thay đổi. Thế nhưng, vị khách ngước nhìn tôi rồi đáp một cách tỉnh bơ: "Em cho anh thêm một chai nước khoáng là được rồi". Đương nhiên là tôi không thể đuổi khách, đành ngậm ngùi lấy thêm một chai nước khoáng có giá 10.000 đồng cho anh ta ngồi đến chiều.

Tôi từng nghĩ mình mở quán để mang lại cảm giác thoải mái cho mọi người. Nhưng bây giờ, chính tôi lại là người không thoải mái nhất, chỉ biết thở dài mỗi khi thấy vị khách quen thuộc kia ghé quán, bởi tôi biết ngày hôm đấy mình sẽ thất thu. Nhiều người bảo không muốn khách tới làm việc thì cứ bịt ổ điện, làm bàn ghế nhỏ, giới hạn thời gian truy cập wifi hay thậm chí viết hẳn bảng nội quy. Nhưng làm thế lại đi ngược với tiêu chí khi mở quán của tôi là đem lại sự thoải mái cho khách hàng, nên đến giờ tôi vẫn chỉ biết chấp nhận và hy vọng và sự tinh tế của các vị khách.

Xuân Lan

 
 
 
logo
CÔNG TY CỔ PHẦN XÂY DỰNG SẢN XUẤT VÀ THƯƠNG MẠI ĐẠI SÀN

GPĐKKD: 0103884103 do sở KH & ĐT TP Hà Nội cấp lần đầu ngày 29/06/2009.

Địa chỉ: Gian số L4-07 tầng 4, nơ-2 - Gold Season,  47 Nguyễn Tuân, Thanh Xuân, Hà Nội

MIỀN BẮC

Địa chỉ Showroom: D11-47 KĐT Geleximco Lê Trọng Tấn, Hà Đông, Hà Nội

Điện thoại  Điện thoại: 1900 98 98 36

MIỀN NAM

Địa chỉ VPGD: 57/1c, Khu phố 1, Phường An Phú Đông, Quận 12, Thành phố Hồ Chí Minh

Điện thoại  Email: info@daisan.vn