Cục vàng của ngoại (Việt Nam) và Gia tài của ngoại (Thái Lan) có tên gọi khá tương đồng nhưng ngoài chủ đề về bà ngoại, hai bộ phim vẫn khác biệt.
Trên mạng xã hội đôi khi một số khán giả nhầm lẫn Cục vàng của ngoại là phim remake của Gia tài của ngoại.
Cục vàng của ngoại kể câu chuyện dọc theo bốn mùa "xuân, hạ, thu, đông" và cũng là bốn mùa đời người của bà Hậu (Việt Hương). Đồng hành là bà Khanh (Hồng Đào), người hàng xóm thân thiết. Cả hai cùng trải qua những thăng trầm của cuộc đời, những niềm vui và nỗi buồn từ con cháu mình.
"Chấp nhận mọi lời so sánh"
Tuyến chính của phim về bà Hậu tần tảo chăm cháu gái khôn lớn. Một số tình tiết nhỏ về gia đình bà Hậu được nhiều khán giả so sánh với phim Gia tài của ngoại, trong đó có việc ở độ tuổi teen, cháu gái xa cách bà rồi sau đó lại hiểu chuyện và hàn gắn.
Đặc biệt tình tiết cuối phim bên đường tàu khi người cháu hồi tưởng về bà năm xưa được cho là khá giống trong Gia tài của ngoại.
Về những ý kiến so sánh hai phim, đạo diễn Khương Ngọc (Cục vàng của ngoại) thừa nhận anh rất thích bộ phim Gia tài của ngoại. Phim rất dễ cảm nhận vì thể hiện được nhiều yếu tố văn hóa, gia đình phổ quát của người châu Á.
"Nếu có so sánh, tôi cũng chấp nhận. Nhưng nếu mọi người nhìn một cách thấu đáo hơn thì tất cả các bà ngoại đều có những thói quen khá giống nhau, nhất là ở châu Á" - đạo diễn nói với Tuổi Trẻ.
Khương Ngọc cho biết khi tìm kiếm bối cảnh ngôi nhà trong hẻm cho phim, anh thấy may mắn cạnh đó cũng có đường tàu, anh cũng ý thức mọi người sẽ so sánh: '"Nhưng mình sinh ra một đứa con, mình muốn nó được ăn ngon mặc đẹp. Khi mình quay cảnh phim bên đường tàu, mình sợ gì mà không để có tàu lửa chạy? Vì sợ giống phim kia? Mình không nên sợ.
Gia tài của ngoại đã có thủ pháp nghệ thuật quá đỉnh trong cảnh đó. Tôi không lặp lại mà sử dụng cách quay khác. Tôi chọn nhân vật mang ký ức đi ngược lại (người mang bóng bay). Ở Gia tài của ngoại là hình ảnh đoàn tàu ngược - xuôi, Cục vàng của ngoại thì đoàn tàu chỉ đi về một hướng thôi, là tương lai của hai bà cháu. Khi người cháu còn nhỏ, tương lai tươi sáng. Còn ở cảnh sau, đó là tương lai mịt mờ như màn sương".
Cục vàng của ngoại vẫn rất đời
Khương Ngọc nói chấp nhận mọi lời so sánh, không ngăn khán giả so sánh nhưng tin mình có lối sáng tạo riêng, đồng thời có cách quay đặc trưng là quay mọi thứ từ sau lưng với con đường dài hun hút vô tận phía trước.
Bên cạnh so sánh nói trên, Cục vàng của ngoại vẫn có nỗ lực riêng để mô tả đời sống và tâm tư của những người dân trong một con hẻm bình dân của Việt Nam. Ở đó hàng xóm sát vách quan tâm, chia sẻ từng bữa ăn, chăm sóc lẫn nhau, thậm chí vỡ hụi và khánh kiệt cùng nhau.
Nhiều chi tiết nhỏ được chăm chút toát lên chất "đời". Từ diện mạo các nhân vật qua từng giai đoạn cuộc đời; từ căn nhà chật chội với cầu thang, cánh cửa hẹp, nơi rửa ráy và khu bếp đậm chất bình dân; từ chiếc hộp bà Hậu trữ tiền và vàng, ca nước uống, xe bán cà phê nhỏ đến động tác gác chân khi bà đút cho cháu ăn đều chân thực, gợi nhớ tuổi thơ của mỗi người.
Mỗi nhân vật đều có câu chuyện nền dù là nhân vật rất phụ nên khán giả có thể đồng cảm với bất cứ nhân vật nào tùy theo trải nghiệm sống của họ. Trong phần sau phim hơi mất đi chất hoài niệm của tuổi thơ cùng phần kết hơi nặng về bi kịch. Nhưng nhìn chung Cục vàng của ngoại là phim Việt chỉn chu, giàu tính biểu tượng với hình ảnh gia đình Việt đậm nét.












