Nhảy đến nội dung
 

Từ người chồng mẫu mực đến kẻ ngoại tình trơ trẽn

Tôi 30 tuổi, kết hôn 4 năm; chồng 35 tuổi, làm việc tại một công ty đa quốc gia. Chúng tôi có một bé trai xinh xắn hai tuổi. Gia đình tôi là hình mẫu bao người mơ ước, tuy không giàu nhưng luôn hạnh phúc vì chồng chăm lo cho mẹ con tôi ân cần, chu đáo.

Anh là người có chừng mực, chúng tôi chưa bao giờ cãi vã, to tiếng với nhau, có chuyện gì anh luôn nhẫn nhịn rồi phân tích đúng sai để vợ chồng hiểu nhau hơn. Sáng nào anh cũng đưa vợ đi làm, đưa con đi học rồi chiều lại tất tả đón vợ con về nhà. Mỗi khi đi công tác xa, tối nào anh cũng điện thoại dặn dò những chuyện nhỏ nhặt rồi luôn tặng quà cho vợ vào những ngày lễ, đối với gia đình vợ chu toàn. Thường xuyên đọc nhiều câu chuyện phụ nữ có chồng ngoại tình, tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ rơi vào tình cảnh đó.

Tôi từng cảm thấy mình quá may mắn có chồng tốt, đi đâu tôi đều tự hào khi kể về chồng, luôn yêu thương, trân trọng và tin tưởng anh. Vậy mà giờ đây, gia đình bé nhỏ tôi nâng niu, xây dựng đang đứng trước nguy cơ đổ vỡ. Khoảng mấy tháng gần đây, lâu lâu lại có người rỉ tai rằng họ nhìn thấy anh chở cô gái lạ đi ăn rồi đi shopping. Tôi nghi ngờ nhưng quan sát thấy anh không biểu hiện gì khác thường, điện thoại để lung tung, tìm trong máy tính cũng không có gì khả nghi, tiền lương vẫn nộp đầy đủ, về nhà phụ vợ làm việc nhà, giờ giấc bình thường, cũng không ăn diện chải chuốt. Tóm lại chồng không có biểu hiện nào chứng tỏ anh đang ngoại tình.

Tôi cho qua, sợ mình bóng gió ghen tuông rồi anh làm thật thì tan cửa nát nhà. Cách đây hai tháng, tôi thường xuyên nhận được nhiều tin nhắn nặc danh nói về việc chồng có bồ, qua lại với người đàn bà khác, họ còn tội nghiệp cho tôi. Tôi gọi lại không được. Hôm đó bên ngoại tổ chức đi du lịch một tuần, anh lấy cớ bận việc không thể đi rồi sốt sắng sắp xếp quần áo cho vợ con. Ngày nào anh cũng nhắn tin, gọi điện, mong vợ về sớm, nhớ con thế này thế kia. Không hiểu sao lòng tôi như có lửa đốt, cứ thấm thỏm không yên, sợ nhà xảy ra chuyện gì nên đổi vé máy bay về sớm hơn. Về đến sân, tôi thấy xe anh, thềm nhà có thêm đôi giày cao gót. Một lúc sau tôi mới ổn định tâm trạng, can đảm đi vào.

Chồng tôi đang ân ái với người đàn bà khác ở phòng khách. Tôi ôm con, đứng chết lặng. Chồng tôi đẩy cô ta ra, cuống quít mặc quần áo, còn cô ta cố tình kéo anh lại, không có gì sợ hãi, kiểu như thách thức tôi. Tôi từng nghĩ mình là người phụ nữ mạnh mẽ nhưng lúc đó mọi nỗ lực kìm nén đều vô dụng. Xâu chuỗi lại mọi chuyện, có lẽ mối quan hệ của anh và cô ta diễn ra hai năm nay. Anh đi công tác nhiều hơn, đau lòng là ngay đêm tôi sinh con, chồng không ở bên vì bận chuyến công tác ngoài Hà Nội.

Hơn tháng nay chúng tôi ngủ riêng, chồng cũng mặc kệ, không giải thích, không xin lỗi, càng không tỏ thành ý hối lỗi. Tôi biết anh vẫn qua lại với người đàn bà đó, đàn ông có bồ rồi cần gì có vợ nữa, giờ anh công khai và tỏ ra bất cần. Có khi sống ly thân như thế càng tốt, anh khỏi lo ai can thiệp vào chuyện của mình. Con cái, nhà cửa anh không quan tâm, không trách nhiệm, cũng chẳng buồn nhìn mặt tôi, cứ như tôi là người sai, phải làm lành và chấp nhận mọi thứ. Chúng tôi sống chung nhà như hai kẻ thù, ai làm chuyện nấy, vợ chồng không nói với nhau câu nào. Anh không đổ lỗi cho ai, cũng không hứa hẹn chấm dứt, không cần tôi tha thứ, như thể đó là chuyện bình thường, mặc kệ tôi cảm nhận thế nào.

Mấy ngày đầu tôi mất ngủ, trong đầu cứ lởn vởn ý nghĩ ly hôn, chấm dứt cuộc sống héo mòn, bế tắc này, rồi nhìn đến con trai còn nhỏ tôi lại thôi. Chán đời, tôi gửi con về ngoại, ăn diện, mua sắm, đi chơi, mở rộng giao tiếp bên ngoài. Tôi tham gia nhiều hội nhóm, kết thân với nhiều chị em từng ở hoàn cảnh như mình. Nhiều khi nhìn trong gương, tôi không nhận ra mình đã thay đổi đến thế. Tôi nhắn tin ỡm ờ với vài người đàn ông độc thân nhưng chưa bao giờ có tình cảm hay suy nghĩ đi quá giới hạn với họ. Tôi biết với người có gia đình, mình sẽ trở thành "rau sạch" miễn phí, còn những anh độc thân cứ gặp mặt là gạ gẫm chuyện ấy, họ chỉ muốn chơi bời qua đường. Tôi không dại nhận lời bởi bản thân chỉ muốn giải khuây chứ chẳng thương yêu gì.

Cũng lạ một điều, sau khi thay đổi bản thân, tôi thấy mình có giá trị hơn hẳn, ra đường có nhiều người săn đón, có người sẵn sàng bỏ thời gian nghe tôi tâm sự, đưa đón đi chơi, đi ăn uống mua sắm. Dần dần tôi chẳng còn quan tâm chồng đi với ai, làm gì, nhiều khi quên mất chuyện mình có chồng. Có lẽ tình cảm đã hết khiến tôi mất cảm xúc. Tôi muốn ly hôn nhưng ba mẹ luôn khuyên nên nhẫn nhịn, chịu đựng, sống vì con, rồi kiểu gì chồng cũng quay về, con cái có gia đình đầy đủ.

Tôi là phụ nữ, không thể ngoại tình, sợ chồng có bằng chứng rồi giành quyền nuôi con nếu ra tòa, nhưng tôi mới 30, không lẽ phải sống cảnh giả dối "bằng mặt không bằng lòng" đến già? Tôi phải làm sao đây, trong khi đến giờ chồng cũng chẳng có thái độ hàn gắn tình cảm với tôi.

Huệ Ngọc

 
 
 
CÔNG TY CỔ PHẦN XÂY DỰNG SẢN XUẤT VÀ THƯƠNG MẠI ĐẠI SÀN
logo

Giấp phép đăng ký kinh doanh số 0103884103 do Sở Kế Hoạch & Đầu Tư Hà Nội cấp lần đầu ngày 29/06/2009.

Trụ sở chính: Gian số L4-07 tầng 4, nơ-2 - Gold Season, 47 Nguyễn Tuân, Thanh Xuân, Hà Nội

Email: daisanjsc@gmail.com

TRỤ SỞ HÀ NỘI

Địa chỉ Gian số L4-07 tầng 4, nơ-2 - Gold Season, 47 Nguyễn Tuân, Thanh Xuân, Hà Nội

Điện thoại  Điện thoại: 1900 98 98 36

Fax  Fax: 045625169

CHI NHÁNH HỒ CHÍ MINH

Địa chỉ 57/1c, Khu phố 1, Phường An Phú Đông, Quận 12, Thành phố Hồ Chí Minh

Điện thoại  Email: info@daisan.vn