Nghiên cứu Harvard tiết lộ: 3 thói quen tưởng bình thường nhưng đang giết dần IQ và EQ của con bạn

Những hành động tưởng chừng vô hại của cha mẹ lại ảnh hưởng lớn tới sự phát triển của con trẻ.
Một nghiên cứu kéo dài suốt 75 năm do Đại học Harvard thực hiện đã chỉ ra rằng: cách cha mẹ cư xử, giao tiếp và phản ứng trong cuộc sống thường nhật có mối liên hệ mật thiết với sự phát triển IQ và EQ của trẻ. Dù chưa có "công thức vàng" để nuôi dạy một thiên tài, nhưng rõ ràng, môi trường tâm lý mà trẻ lớn lên mỗi ngày đóng vai trò quan trọng không kém gì dinh dưỡng hay giáo dục chính quy.
Trong đó, các chuyên gia đặc biệt cảnh báo về 3 hành vi phổ biến mà nhiều cha mẹ vẫn vô tình mắc phải, tưởng chừng như vô hại nhưng lại âm thầm cản trở sự phát triển toàn diện của con trẻ:
1. Cha mẹ hay than phiền, oán trách
Không ít cha mẹ có thói quen than vãn về cuộc sống: nào là công việc căng thẳng, tiền nong eo hẹp hay những mối quan hệ xã hội khiến họ mệt mỏi. Những lời nói này tưởng như chỉ là "xả stress", nhưng lại có thể để lại ảnh hưởng âm thầm trong tâm trí con trẻ.
Trẻ em chưa có đủ khả năng để hiểu rõ ngữ cảnh hay lý do đằng sau sự bất mãn của bố mẹ. Khi chứng kiến những cảm xúc tiêu cực lặp đi lặp lại, trẻ dễ cảm thấy môi trường xung quanh không an toàn, dần hình thành tâm lý bất an, thu mình và nhạy cảm quá mức. Nghiêm trọng hơn, con có thể mang mặc cảm rằng "Mình là nguyên nhân gây ra những rắc rối ấy", từ đó giảm hẳn sự hứng thú với việc học hay khám phá thế giới – vốn là tiền đề quan trọng cho sự phát triển trí tuệ.
Không khí gia đình có tính chất định hình cảm xúc rất mạnh. Một môi trường tích cực, lạc quan sẽ giúp trẻ phát triển tự nhiên và toàn diện hơn nhiều so với nơi luôn đầy rẫy những lời oán trách, tiêu cực.
2. Cha mẹ thường xuyên quát mắng con
Khi trẻ phạm lỗi, nhiều phụ huynh có phản xạ tức thì là quát tháo, nghĩ rằng cách này sẽ giúp trẻ "nhớ lâu và sợ mà tránh". Thực tế, theo các chuyên gia tâm lý từ Harvard, việc quát mắng lặp đi lặp lại không giúp trẻ tốt hơn mà còn làm gia tăng căng thẳng tâm lý, khiến trẻ hình thành tâm thế phòng thủ và sợ sai.
Những đứa trẻ thường xuyên bị mắng sẽ dễ bị phân tâm, giảm khả năng tập trung và ghi nhớ. Ngoài ra, tâm lý bị phủ nhận cũng làm xói mòn sự tự tin và ngăn cản trẻ thể hiện bản thân. Trong dài hạn, trẻ có thể trở nên rụt rè, dễ bị áp lực hoặc hình thành thói quen giấu giếm sai lầm thay vì học cách sửa sai.
Kỷ luật không có nghĩa là phải la mắng. Những lời chỉ dẫn nhẹ nhàng, kiên nhẫn sẽ giúp trẻ hiểu vấn đề một cách sâu sắc hơn, đồng thời giữ được sự kết nối tích cực giữa cha mẹ và con cái.
3. Cha mẹ bỏ qua cảm xúc của con
Trong guồng quay bận rộn của công việc và cuộc sống, nhiều cha mẹ có xu hướng xem nhẹ cảm xúc của con. Khi con buồn, khóc hoặc tức giận, một câu nói như "Nín đi, có gì mà khóc!" tưởng là lời dỗ dành, nhưng thực chất lại phủ nhận hoàn toàn cảm xúc của trẻ.
Việc không được công nhận cảm xúc khiến trẻ dần thu mình lại, không dám chia sẻ và mất kết nối với chính bản thân. Trẻ sẽ nghĩ rằng cảm xúc là điều gì đó yếu đuối, không nên bộc lộ. Về lâu dài, điều này ảnh hưởng trực tiếp đến EQ, một yếu tố giúp trẻ hiểu bản thân, đồng cảm với người khác và xây dựng các mối quan hệ lành mạnh.
Trẻ em cần được dạy cách nhận diện và gọi tên cảm xúc của mình. Điều này không thể có nếu người lớn luôn phớt lờ hoặc gạt đi những cảm xúc thật của trẻ. Chỉ khi được lắng nghe và thấu hiểu, con mới phát triển được nội lực vững vàng cả về tinh thần lẫn trí tuệ.
Hành vi và lời nói hàng ngày của cha mẹ, dù nhỏ đến đâu, cũng góp phần định hình thế giới nội tâm của trẻ. Thay vì tạo áp lực, hãy trở thành người bạn đồng hành thấu hiểu, để con được lớn lên trong một môi trường đầy yêu thương, tôn trọng và an toàn, đó mới là nền tảng vững chắc cho sự phát triển trí tuệ và cảm xúc suốt đời.