Tôi kỳ vọng 8 điểm Văn tốt nghiệp THPT nhưng nhận lại 'cú tát' 6,75

Hôm qua là một ngày rất tồi tệ với tôi khi nhận được điểm thi tốt nghiệp THPT. Chuyện là môn Văn – môn tôi từng nghĩ mình nắm chắc nhất, lại là cú tát đau điếng của đời học trò: kỳ vọng từ 8 điểm trở lên nhưng kết quả chỉ được 6,75.
Tôi học khá tốt môn Văn. Không phải kiểu "học thuộc văn mẫu", mà là thật sự yêu thích, say mê, có cảm xúc, có góc nhìn riêng. Các bài thi thử của tôi gần như luôn trên 8 điểm, có bài còn đạt điểm 9. Thầy cô động viên, bạn bè khen ngợi, tôi cũng rất tự tin. Tôi nghĩ: "Mình là dân khối D, điểm Văn thế này là ổn rồi. Thi thật chắc không dưới 8 đâu."
Nhưng rồi, sáng hôm qua, tôi mở điện thoại, nhìn thấy số 6,75 hiện lên màn hình mà cổ họng nghẹn lại. Tôi bật khóc, không nói nên lời, một cảm giác bức bối, hụt hẫng, như thể mọi công sức, niềm tin, kỳ vọng của mình đều trôi tuột đi trong một con số.
Sau cú sốc ban đầu, tôi bắt đầu ngẫm lại. Có thể, mình đã tự tin. Có thể tôi đã chủ quan khi nghĩ rằng mình "giỏi rồi", rằng đề thi sẽ giống như những lần thi thử, rằng năng lực cũ sẽ đủ để chinh phục một thử thách mới. Nhưng thi thật không giống như thi thử. Không khí phòng thi, tâm lý, cấu trúc đề, và cả áp lực tinh thần... tất cả khiến mọi thứ trở nên khác biệt. Có thể tôi đã chọn sai cách tiếp cận câu hỏi. Có thể tôi viết thiếu chiều sâu. Và cũng có thể, tôi đơn giản là chưa giỏi như mình tưởng.
>> Điểm thi tốt nghiệp THPT 2025 phơi bày trình độ thật của học sinh
Tôi biết, 6,75 điểm Văn không phá hỏng tương lai tôi. Nhưng nó đánh thức tôi khỏi ảo tưởng về chính mình. Nó làm tôi hiểu rằng, không phải cứ "ngày thường làm tốt" là ngày thi sẽ suôn sẻ. Và rằng, điểm số không chỉ phản ánh kiến thức, mà còn phản ánh sự tỉnh táo, sự khiêm tốn và cả bản lĩnh lúc thi.
Tôi buồn, đó là điều tất nhiên. Tôi thất vọng, chắc chắn là vậy khi có lẽ tôi sẽ phải từ bỏ trường đại học mà mình mơ ước. Nhưng sau tất cả, tôi thấy mình lớn lên. Lần đầu tiên trong đời, tôi học được cách chấp nhận giới hạn của bản thân, học cách lùi một bước để nhìn lại chính mình, và học cách sống tiếp dù một điều từng tin tưởng rất nhiều lại không thành.
Kỳ thi tốt nghiệp THPT với tôi đã kết thúc không trọn vẹn. Tôi có thể vẫn đủ điểm để vào một trường vừa sức, có thể phải điều chỉnh nguyện vọng, hoặc chấp nhận rằng cuộc sống đôi khi không đi đúng như ta tính toán. Và tôi viết những dòng này, không phải để than thở hay xin được an ủi, mà là để nói với những ai đang giống tôi hôm qua, buồn bã vì điểm không như kỳ vọng, rằng: Bạn không thất bại mà chỉ vừa nhận một bài học sớm hơn người khác – bài học về kỳ vọng, thực tế, và sự trưởng thành.
Thảo