Truyền hình số K+ liệu còn ổn?
K+ còn ổn không?
Giữa năm 2025, một thông tin liên quan đến K+ đã làm rung chuyển thị trường truyền hình trả tiền Việt Nam. Trong báo cáo tài chính bán niên, CEO Maxime Saada của Canal+, tập đoàn truyền thông khổng lồ nước Pháp, đã thẳng thắn thừa nhận khoản lỗ từ liên doanh K+ tại Việt Nam "đã trở nên đáng kể" và họ đang đứng trước một quyết định mang tính bước ngoặt: "tái cơ cấu mạnh mẽ hoạt động tại đây, hoặc thậm chí cân nhắc rút hoàn toàn".
Tuyên bố này không đơn thuần chỉ là một thông điệp kinh doanh, nó giống như một tiếng chuông báo hiệu những vấn đề khó khăn chung của cả ngành truyền hình số.
Những dấu hiệu đã chớm xuất hiện ngay sau đó. Từ ngày 1/10 năm 2025, K+ đột ngột thông báo dừng hoạt động bán hàng, gia hạn và bảo hành tại toàn bộ hệ thống cửa hàng K+ Store trên toàn quốc. Các đối tác phân phối cũng nhận được thông báo bất thường rằng K+ sẽ chỉ bán các gói cước thời hạn 1 tháng - động thái chưa từng có tiền lệ.
Trên các trang mạng xã hội cũng chia sẻ thông tin hàng loạt nhân viên kì cựu của K+ lục đục rời đi thời gian qua. Bất chấp những đồn đoán về khả năng dừng hoạt động, K+ không chia sẻ nhiều về lộ trình của công ty trong tương lai. Trước đó, K+ từng khẳng định việc rút khỏi thị trường Việt Nam là “thông tin không chính xác”.
Ra đời từ năm 2009, Công ty TNHH truyền hình số vệ tinh Việt Nam (VSTV) là một liên doanh đầy hứa hẹn giữa Tổng công ty truyền hình cáp Việt Nam (VTVcab) và Canal+. Với thương hiệu K+, công ty mang đến một luồng gió mới cho thị trường, cung cấp dịch vụ truyền hình vệ tinh chất lượng cao, phủ sóng khắp cả nước.
Vũ khí tối thượng giúp K+ nhanh chóng tạo dựng vị thế đế chế chính là bản quyền phát sóng độc quyền giải bóng đá Ngoại hạng Anh (EPL) – giải đấu hấp dẫn nhất hành tinh.
Ngay từ mùa giải 2010, việc nắm trong tay những trận cầu đỉnh cao ngày Chủ nhật đã biến K+ thành một thứ "đặc sản" không thể thiếu trong mỗi gia đình hâm mộ bóng đá Việt Nam. Qua nhiều mùa giải, K+ liên tục chi những khoản tiền khổng lồ để duy trì vị thế độc quyền này, coi đó là con át chủ bài để thu hút và giữ chân thuê bao.
Tuy nhiên, những con số tài chính lại kể một câu chuyện khác, ngầm chỉ báo những bất ổn đã có từ lâu. Tính tới cuối năm 2017, lỗ lũy kế của K+ lên tới 2.733 tỷ đồng. Với khoản thua lỗ khổng lồ trên, K+ đã âm vốn chủ sở hữu gần 2.400 tỷ đồng.
Năm 2019 và 2020, đơn vị sở hữu truyền hình K+ lần lượt lỗ hơn 246 tỷ đồng và 265 tỷ đồng. Con số này không có nhiều biến chuyển các năm sau đó. Có thể nói, chiến lược "đốt tiền" để duy trì độc quyền đã bào mòn sức khỏe tài chính của liên doanh trong suốt một thập kỷ.
Vậy điều gì đã đẩy một "đế chế" tưởng chừng bất khả xâm phạm rơi vào tình thế cạnh tranh cam go như hiện tại?
“Nhà hàng” xa xỉ mang tên K+
Yếu tố đầu tiên và rõ ràng nhất khiến K+ đang có phần gặp khó trên thị trường chính là rào cản về giá. Trong nhiều năm, K+ định vị mình là một dịch vụ cao cấp, và mức giá cũng phản ánh điều đó. Gói cước cao cấp nhất, "Trọn Vẹn", có mức phí dao động từ 175.000 đến 179.000 VNĐ mỗi tháng. Mức giá này, dù đã qua nhiều lần điều chỉnh, vẫn luôn nằm ở top đầu thị trường truyền hình trả tiền.
Nhưng gánh nặng không chỉ dừng lại ở phí thuê bao hàng tháng. Để sử dụng dịch vụ truyền hình vệ tinh của K+, người dùng mới phải đối mặt với một khoản chi phí lắp đặt ban đầu không hề nhỏ.
Trọn bộ thiết bị bao gồm đầu thu, chảo vệ tinh và chi phí lắp đặt có thể lên tới hơn 2.000.000 VNĐ. Đây là một rào cản tài chính và tâm lý đáng kể, đặc biệt khi so sánh với các dịch vụ streaming (OTT) chỉ yêu cầu tải một ứng dụng miễn phí.
Đặt mức giá này trong bối cảnh kinh tế Việt Nam, sự "xa xỉ" của K+ càng trở nên rõ nét. Theo số liệu năm 2024, thu nhập bình quân của người lao động Việt Nam là khoảng 7,6 - 7,7 triệu VNĐ/tháng. Dù GDP bình quân đầu người đã tăng trưởng ấn tượng, đạt khoảng 4.324 USD vào năm 2023, chi tiêu bình quân mỗi người chỉ vào khoảng 2,8 triệu VNĐ/tháng.
Trong bối cảnh đó, việc chi gần 200.000 VNĐ/tháng cho một dịch vụ giải trí là một quyết định cần cân nhắc kỹ lưỡng đối với nhiều gia đình nếu chỉ có mỗi nhu cầu xem bóng đá, biến K+ từ một nhu cầu giải trí đại chúng thành một lựa chọn của một nhóm khách hàng có thu nhập khá trở lên.
Khi các đối thủ cạnh tranh trên nền tảng Internet xuất hiện, điểm yếu về giá của K+ bị phơi bày hoàn toàn. Các nền tảng OTT như FPT Play cung cấp các gói dịch vụ phong phú chỉ từ 88.000 VNĐ/tháng. Gã khổng lồ toàn cầu Netflix có gói di động chỉ 70.000 VNĐ/tháng. Ngay cả gói cao cấp nhất của Netflix, dù đắt hơn K+, lại cho phép xem đồng thời trên 4 thiết bị, chia sẻ chi phí dễ dàng hơn nhiều.
Món ăn ngon nhưng ít món
Ngoại hạng Anh không thể phủ nhận là "món ăn" đặc sản đã làm nên tên tuổi của K+. Trong nhiều năm, câu cửa miệng "Nhà có K+ không?" đồng nghĩa với "Nhà có xem được Ngoại hạng Anh không?".
Tuy nhiên, việc xây dựng cả một chiến lược kinh doanh xoay quanh một "món ăn" duy nhất lại tiềm ẩn rủi ro lớn. Bóng đá, dù cuồng nhiệt đến đâu, cũng chỉ diễn ra vào cuối tuần và chỉ phục vụ cho một bộ phận khán giả nhất định.
Trong khi đó, nhu cầu giải trí của một gia đình hiện đại lại vô cùng đa dạng. Người chồng có thể đam mê bóng đá, nhưng người vợ lại muốn theo dõi những bộ phim Hàn Quốc mới nhất, con cái cần những chương trình hoạt hình giải trí, và cả nhà muốn cùng nhau xem một bộ phim điện ảnh bom tấn. Ở khía cạnh này, "thực đơn" của K+ tỏ ra kém phong phú.
Mặc dù nhà đài đã nỗ lực đầu tư vào các nội dung khác như phim bộ Châu Á phát song song, phim hoạt hình hay các phim điện ảnh quốc tế, kho nội dung trở nên khá mờ nhạt khi đặt cạnh thư viện VOD (Video theo yêu cầu) khổng lồ của các đối thủ OTT.
Netflix, FPT Play hay VieON cung cấp hàng ngàn, thậm chí hàng chục ngàn giờ nội dung, từ phim điện ảnh, series độc quyền do chính họ sản xuất, các chương trình thực tế, phim tài liệu... được cập nhật liên tục và có thể xem bất cứ lúc nào. Họ không chỉ mua nội dung, họ tạo ra nội dung và xây dựng một hệ sinh thái giải trí toàn diện.
K+, với sự tập trung quá lớn vào bóng đá, đã không thể đáp ứng được trọn vẹn nhu cầu đa dạng của tất cả các thành viên trong gia đình, khiến họ dần mất đi vị thế là trung tâm giải trí của phòng khách.
Đối thủ không đội trời chung
Nếu giá cả và nội dung là những vấn đề nội tại, thì sự trỗi dậy của những trang web lậu và nội dung “ngon, bổ, rẻ” trên internet chính là yếu tố ngoại cảnh mang tính hủy diệt đối với mô hình kinh doanh truyền thống của K+. Cơn bão này đến từ hai hướng: các nền tảng OTT hợp pháp và "kẻ thù giấu mặt" là nạn vi phạm bản quyền.
Thị trường truyền hình Việt Nam những năm qua đã chứng kiến một cuộc cách mạng bùng nổ của OTT. Theo báo cáo của Cục Phát thanh, truyền hình và thông tin điện tử, số lượng thuê bao OTT đã tăng trưởng phi mã 33% trong năm 2024, từ 5,56 triệu lên 7,4 triệu thuê bao. Trong khi đó, các loại hình truyền hình truyền thống như vệ tinh và cáp đã bão hòa hoặc suy giảm.
Các nền tảng như FPT Play, VieON, TV360, cùng với sự hiện diện của Netflix, đã định hình lại hoàn toàn cuộc chơi. Lợi thế của họ là không thể chối cãi: chi phí linh hoạt, không cần lắp đặt phức tạp, xem được trên mọi thiết bị từ Smart TV đến điện thoại di động, và quan trọng nhất là mô hình xem theo yêu cầu (VOD) cho phép khán giả toàn quyền chủ động.
Nhưng sự cạnh tranh ngang hàng trong một sân chơi hợp pháp sẽ không khiến K+ ngắc ngoải đến vậy nếu không có sự phá bĩnh của đối thủ truyền kiếp: Web lậu.
Đây có lẽ là yếu tố gây tổn thương nặng nề nhất cho K+. Sự tồn tại ngang nhiên và trái pháp luật của hàng loạt website phát sóng lậu như “XXX Lạc TV”, “CaXX TV”, “90XXX.tv... đã tạo ra nền tảng thưởng thức bóng đá miễn phí cho người hâm mộ Ngoại hạng Anh.
Dù chất lượng hình ảnh không ổn định, thường xuyên giật lag và chứa đầy quảng cáo cá độ độc hại, bất hợp pháp, nhưng sự hấp dẫn của việc "không mất tiền" đã thu hút một lượng khán giả khổng lồ. Mỗi một người xem lậu là một khách hàng tiềm năng mà K+ đã mất đi. K+ đã cố chống lại, nhưng cuộc chiến vô cùng gian nan, bởi những trang web này liên tục thay đổi tên miền và đặt máy chủ ở nước ngoài, gây khó khăn cho việc xử lý.
Chính nội dung độc quyền đắt giá nhất của K+ lại trở thành thứ dễ bị đánh cắp và phát tán miễn phí nhất trên Internet. Điều này đã tạo ra một tình cảnh trớ trêu. Để giữ chân người dùng, K+ không thể từ bỏ Ngoại hạng Anh. Nhưng chi phí bản quyền ngày càng leo thang buộc họ phải duy trì mức giá cao. Mức giá này, kết hợp với sự sẵn có của các kênh lậu, lại vô hình trung đẩy một bộ phận người dùng ra xa hơn.
K+ bị mắc kẹt trong một vòng luẩn quẩn do chính con át chủ bài của mình tạo ra: tiếp tục giữ lại thì nguy cơ thua lỗ, mà bỏ đi thì sụp đổ.
Thời thế thay đổi, ai cũng phải đổi thay
Sự suy yếu của K+ không chỉ đến từ các yếu tố bên ngoài, mà còn bắt nguồn từ một sự thay đổi nền tảng trong chính hành vi của người xem. Kỷ nguyên của truyền hình tuyến tính (linear TV), nơi khán giả phải ngồi trước màn hình vào một khung giờ cố định để xem chương trình yêu thích, đã dần lùi vào quá khứ.
Thế hệ khán giả hiện đại, lớn lên cùng Internet và các thiết bị di động, đã quen với sự chủ động. Họ muốn xem cái gì họ muốn, vào lúc họ muốn, và trên thiết bị họ muốn. Đây chính là sức mạnh của mô hình xem theo yêu cầu (On-Demand), thứ đã trở thành tiêu chuẩn của ngành công nghiệp giải trí toàn cầu. Khán giả ngày nay "cày phim" cả một series trong một ngày, tạm dừng một bộ phim trên TV và xem tiếp trên điện thoại khi đang di chuyển.
Mô hình truyền hình vệ tinh của K+ về cơ bản vẫn bị trói buộc trong tư duy cũ. Mặc dù họ đã ra mắt ứng dụng myK+ từ năm 2016, đây vẫn chỉ được xem như một dịch vụ cộng thêm cho các thuê bao vệ tinh, chứ không phải là một sản phẩm OTT độc lập, hoàn chỉnh. Trải nghiệm người dùng của K+ vẫn còn nhiều điểm bất tiện: quy trình lắp đặt phức tạp, chất lượng tín hiệu có thể bị ảnh hưởng bởi thời tiết, và ứng dụng đôi khi gặp tình trạng giật, lag.
Trong khi đó, các gã khổng lồ OTT như Netflix không chỉ cung cấp nội dung, họ còn xây dựng trải nghiệm. Họ sử dụng Dữ liệu lớn (Big Data) và Trí tuệ nhân tạo (A.I) để phân tích từng cú click chuột, từng phút xem của người dùng, từ đó đưa ra những gợi ý nội dung được cá nhân hóa đến mức đáng kinh ngạc. Họ biết bạn thích thể loại gì, diễn viên nào, và sản xuất những nội dung gốc đo ni đóng giày cho từng thị trường.
Cuộc chiến trên thị trường giải trí không còn chỉ là cuộc chiến về nội dung hay giá cả, mà đã trở thành cuộc chiến về trải nghiệm người dùng. K+ có lẽ chưa bắt kịp trong cuộc chiến này vì mô hình công nghệ của họ không đặt người dùng làm trung tâm như các đối thủ kỹ thuật số. Họ buộc khán giả phải xoay quanh lịch phát sóng của mình, trong khi thế giới đã quen với việc nội dung phải xoay quanh khán giả.
Tương lai nào cho K+
Câu chuyện của K+ là một minh chứng rõ nét cho sự chuyển dịch không thể đảo ngược của ngành truyền hình. Sự suy yếu của họ không đến từ những nguyên nhân đơn lẻ, chủ quan, mà có thể đổ tại phần nào đó do thời thế.
Nhìn vào bức tranh toàn cảnh, thị trường truyền hình trả tiền Việt Nam vẫn đang tăng trưởng. Tổng số thuê bao đã tăng 14% trong năm 2024, đạt 21 triệu. Nhưng con số này che giấu một sự thật quan trọng: sự tăng trưởng đó gần như hoàn toàn đến từ mảng OTT (tăng 33%), trong khi các dịch vụ truyền thống đang chững lại.
Doanh thu toàn ngành chỉ tăng nhẹ khoảng 4%, cho thấy cuộc chiến về giá đang khiến lợi nhuận trên mỗi thuê bao giảm xuống. Các chuyên gia đều chung nhận định: tương lai thuộc về OTT, trong khi truyền hình vệ tinh sẽ tiếp tục suy giảm.
Vậy, tương lai nào đang chờ đợi K+?
Câu hỏi này chỉ có thể trả lời bởi chính K+.
Có nhiều kịch bản giả định được đưa ra. Trong kịch bản tươi sáng, tình hình kinh doanh và duy trì thuê bao vẫn diễn ra ổn định, không có chuyện công ty đang gặp khó khăn giống như những gì K+ tuyên bố gần đây. Công ty tiếp tục cung cấp các dịch vụ trực tiếp, bên cạnh việc hợp tác bán gói với các nền tảng OTT khác như hiện tại.
Nhưng nếu trường hợp K+ đang bất ổn là thật như những gì đồn đoán, sẽ có nhiều hướng đi khác nhau.
Có thể Canal+ thoái vốn, VTV tiếp quản toàn bộ và thực hiện một cuộc cải tổ triệt để, biến K+ từ một nhà cung cấp dịch vụ vệ tinh thành một nền tảng OTT chuyên về thể thao, với mức giá cạnh tranh và mô hình phân phối linh hoạt hơn.
Hoặc K+ buông xuôi, đánh mất bản quyền Ngoại hạng Anh vào tay một đối thủ OTT mạnh về tài chính hơn trong các mùa thầu tới, và dần dần rút khỏi thị trường, chỉ còn là một cái tên trong ký ức của người hâm mộ.
Hay đơn giản hơn là K+ từ bỏ tham vọng làm một nền tảng độc lập, tập trung vào thế mạnh duy nhất là sản xuất và đóng gói các kênh thể thao, sau đó bán bản quyền các kênh này cho tất cả các nền tảng OTT khác, như cách họ đang hợp tác với FPT Play.
Nếu K+ đang ở trong thực tại lạc quan nhất, sẽ không có nhiều chuyện để nói. Nhưng trong trường trường hợp kịch bản tồi tệ nhất dành cho K+ thực sự xảy ra, đó sẽ không phải là sự sụp đổ của một công ty đơn lẻ, mà là câu chuyện đắt giá về đổi mới trong thời đại số. Nó cho thấy trong thế giới hiện đại, không có "đế chế" nào là vĩnh cửu nếu không chịu thay đổi.
Kẻ chiến thắng cuối cùng không phải là người sở hữu nội dung độc quyền đắt giá nhất, mà là người thấu hiểu và mang lại trải nghiệm tốt nhất, đa dạng nhất với chi phí hợp lý nhất cho những "thượng đế" của kỷ nguyên số - chính là khán giả.















