Khán giả bình phim Việt: Thấy gì khi 'Mưa đỏ' vượt mặt 'Mai' của Trấn Thành

'Mưa đỏ' chính thức vượt 'Mai' của Trấn Thành để vươn lên vị trí phim Việt ăn khách nhất lịch sử phòng vé, với doanh thu đang tiến sát con số 600 tỉ đồng.
Theo Box Office Vietnam đến chiều 8.9, doanh thu của Mưa đỏ đạt hơn 566 tỉ đồng. Trước đó, vào chiều 7.9, bộ phim của đạo diễn Đặng Thái Huyền đã vượt mốc 551,7 tỉ đồng, phá vỡ kỷ lục phim Việt đạt doanh thu cao nhất của Mai do Trấn Thành đạo diễn, với 551,2 tỉ đồng vào đầu năm 2024.
Nhiều yếu tố tạo nên kỷ lục doanh thu của Mưa đỏ
Có thể thấy Mưa đỏ không đơn thuần là một sự "đổi gió" về thể loại phim cho khán giả, mà nó khơi dậy ký ức lịch sử, tinh thần tri ân các chiến sĩ, liệt sĩ đã ngã xuống cho hòa bình hôm nay. Phim đã chạm đến cảm xúc của nhiều thế hệ người Việt.
Nhiều khán giả cho biết họ đã quay lại rạp lần 2, lần 3. Điều này giúp bộ phim chiến tranh vốn "kén khách" thành hiện tượng văn hóa - lịch sử chứ không đơn thuần là sản phẩm giải trí.
Dự án chuyển thể từ tiểu thuyết cùng tên của nhà văn Chu Lai được đạo diễn Đặng Thái Huyền ấp ủ 10 năm và hoàn thành sau 81 ngày đêm quay bên sông Thạch Hãn.
Nhạc phim Nỗi đau giữa hòa bình do Hòa Minzy thể hiện được đón nhận nồng nhiệt, kéo thêm khán giả trẻ tới rạp. Đây là ví dụ điển hình của truyền thông đa nền tảng: ca khúc lan tỏa trên mạng xã hội, quay ngược trở lại hỗ trợ doanh thu phòng vé.
Sau sự bùng nổ về doanh thu của Mưa đỏ, nhiều người đang lấy phim Mai của Trấn Thành làm "thước đo". Nhưng Mai là phim thuộc thể loại tình cảm - đời sống, có lợi thế ngôi sao, tính giải trí đại chúng, còn Mưa đỏ là dòng phim chiến tranh - lịch sử, khơi lên niềm tự hào và tò mò khám phá lịch sử bằng ngôn ngữ điện ảnh hiện đại.
Việc Mưa đỏ vượt Mai cho thấy biên độ thị trường rộng hơn người ta nghĩ: khán giả Việt không chỉ mua vé để xem phim giải trí mà họ sẵn sàng chi tiền cho những bộ phim mang tầm vĩ mô, được làm kỹ và cảm xúc thật.
Ở đây động cơ tiêu dùng khác nhau: Mai tận dụng sức hút ngôi sao, thương hiệu cá nhân và câu chuyện đời thường dễ đồng cảm; Mưa đỏ lại dựa vào các ký ức chiến tranh, tri ân liệt sĩ, từ đó hình thành "hội chứng xem - rủ xem" và tái xem - kiểu hành vi đặc trưng của các hiện tượng mang ý nghĩa cộng đồng.
Từ Mưa đỏ hay Địa đạo: Mặt trời trong bóng tối, các nhà làm phim Việt đã có thể "định vị" được "khẩu vị" của khán giả trẻ: khi câu chuyện lịch sử được kể bằng đại cảnh, kỹ xảo, nhịp dựng hiện đại, người trẻ vẫn bị cuốn hút như thường và lúc này "đề tài khó" không còn là rào cản.
Mưa đỏ không chỉ xô đổ kỷ lục của Mai mà còn mở tầng tăng trưởng mới cho điện ảnh Việt: khi câu chuyện lớn và thật được kể bằng ngôn ngữ điện ảnh đương đại, khán giả sẵn sàng đồng hành. Thành công này vừa là phần thưởng cho sự nghiêm túc nghề nghiệp, vừa là bài học chiến lược: đầu tư vào chất lượng và giá trị cộng đồng có thể sinh ra doanh thu kỷ lục - ngay cả với một đề tài từng bị xem là "khó bán vé".