Khám phá ngôi nhà 150m² của người phụ nữ 50 tuổi: Ai cũng nghĩ xa xỉ, nhưng sự thật khiến bất ngờ

Bạn nghĩ một người phụ nữ 50 tuổi sống trong căn hộ 150 mét vuông là “xa xỉ”? Hãy bước vào không gian của cô ấy để thấy điều ngược lại: Không phải sự phô trương, mà là một tổ ấm được thiết kế khéo léo để nâng niu bản thân và chữa lành mỗi ngày.
Ở tuổi 50, nhiều người vẫn đang quay cuồng với công việc và trách nhiệm gia đình. Còn chị Sha, sau một lần chuyển nhà lớn, đã quyết định biến căn hộ 150m² của mình ở Quảng Đông thành một không gian “chữa lành” đúng nghĩa – nơi chị được tự do sống chậm, sắp xếp mọi thứ theo ý mình và tận hưởng từng ngày.
“Ngày tôi ký hợp đồng mua căn hộ này, ai cũng bảo xa xỉ. Nhưng thực ra tôi không mua để khoe, mà mua để ở. Tôi đã đi qua đủ những ngày chạy theo công việc và con cái. Giờ tôi chỉ muốn một nơi dễ dọn dẹp, an toàn và nhẹ nhõm” – chị Sha mở đầu câu chuyện.
Góc nhỏ ấm áp thay cho sự xa hoa
Căn hộ 150m² của chị không có đồ nội thất cầu kỳ hay sưu tập đồ “hot” trên mạng. Thay vào đó là nền xi măng xám nhạt phối cùng gỗ ấm, màu yến mạch nhẹ nhàng thay cho “trà sữa kiểu Nhật” từng thịnh hành. Chỉ cần tháo một mảng tường nhỏ và lắp thêm kệ hợp lý, chị đã mở ra một không gian thoáng gấp đôi mà không phải chi nhiều tiền.
“Quan trọng là mỗi góc nhà đều phục vụ mình chứ không phải mình phục vụ nó” – chị nói.
An toàn và thân thiện với người lớn tuổi
Vấn đề an toàn là ưu tiên hàng đầu. Chị Sha hay làm mất chìa khóa nên đã lắp khóa cửa thông minh và camera chuông cửa. Khi có khách bấm chuông, điện thoại hiện ngay hình ảnh, nếu không nhận diện được sẽ báo cho chị. Những hạng mục này chị tận dụng gói hỗ trợ cho người trên 50 tuổi tại Quảng Đông, chỉ mất chưa đầy 3 tuần để hoàn thành.
Trong bếp, chị giữ thiết kế mở, kệ và giỏ mây đặt ở tầm với để không phải cúi xuống nhiều. Ban công được để bán mở, vừa là chỗ phơi quần áo vừa là góc đọc sách. “Mỗi sáng ngồi nhâm nhi trà, nhìn cây xanh, tôi cảm thấy bình yên đến mức không cần đi đâu nữa” – chị cười.
Góc âm nhạc – phần thưởng cho những năm tháng nỗ lực
Ở một góc khác, chị Sha đặt một chiếc máy hát đĩa cũ trên kệ sách. Trên kệ trên cùng là những bản nhạc Ryuichi Sakamoto chị yêu thích, bên cạnh là ổ cắm cho loa và tai nghe. “Cuối tuần tôi có thể ngồi nghe nhạc suốt nhiều giờ. Lúc ấy, nhà trở thành một phòng thu nhỏ của riêng mình” – chị kể.
Bàn ăn cũng được nâng cấp khéo léo để tiện hơn khi bạn bè tới chơi. Nhưng thay vì mua đồ mới đắt tiền, chị chờ khuyến mãi thanh lý để mua lại. “Không phải cứ chi nhiều tiền mới có thứ mình cần. Chỉ cần kiên nhẫn tìm giải pháp phù hợp, bạn sẽ thấy mọi thứ dễ thở hơn” – chị chia sẻ.
“Xa xỉ” thực sự là tự do trong nhịp sống
Nhiều người nghĩ 150m² cho một phụ nữ 50 tuổi là quá rộng. Nhưng với chị Sha, diện tích không phải để khoe mà để sắp xếp cuộc sống hợp lý, không chất đống đồ đạc. “Tôi không chạy theo đồ trang trí hợp thời trang. Tôi dùng đồ cũ, kết hợp giỏ mây, giữ nhãn mác gọn gàng. Quan trọng là mỗi thứ đều có chỗ của nó” – chị nói.
Nhìn ngôi nhà chị Sha, người ta nhận ra sự “xa xỉ” không nằm ở diện tích hay giá tiền, mà ở khả năng sống theo nhịp của mình. Trong ánh nắng len qua rèm, những cây xanh thở chậm trong góc, những bản nhạc vang lên nhẹ nhàng, căn hộ 150m² này thực sự trở thành một “ngôi nhà chữa lành” – nơi chủ nhân có thể bước vào và cảm thấy trái tim mình cũng đang được sắp xếp gọn gàng như từng ngăn tủ.