TRUNG QUỐC - Ở tuổi 25, khi bạn bè vẫn đang mải mê với công việc văn phòng thì Viên Hạo lại chọn con đường ngược dòng: bỏ phố về quê nuôi ngỗng, kiếm hàng tỷ đồng mỗi năm.
Từ chuồng ngỗng tạm bợ, anh đã biến vùng quê nghèo thành “làng khởi nghiệp”, giúp người dân đổi đời. Thu nhập của hộ nghèo tăng hơn 30% mỗi năm, còn bản thân anh thu về hơn 450.000 NDT mỗi năm (khoảng 1,74 tỷ đồng).
Từ dân văn phòng thành ‘tư lệnh ngỗng’
Câu chuyện bắt đầu năm 2021, khi Viên Hạo - một chàng trai sinh năm 2000 ở tỉnh Quảng Đông (phía nam Trung Quốc) quyết định rời bỏ thành phố sau nhiều năm làm công việc nhàm chán: ăn vội trong căng tin, làm việc 9 tiếng mỗi ngày, rồi lại chen chúc giữa dòng người tan ca.
“Càng sống lâu ở thành phố, tôi càng thấy xa quê, xa cả ước mơ của mình”, anh nói.
Một hôm, khi về quê thăm nhà, nhìn thấy vùng đầm nước và đồng cỏ xanh ngắt bị bỏ hoang, Viên Hạo chợt nghĩ: “Thịt ngỗng đang là đặc sản đắt đỏ, sao không thử nuôi nhỉ?”
Ý tưởng ấy nghe có vẻ bốc đồng nhưng chính nó đã mở ra bước ngoặt. Anh gom hết tiền tiết kiệm, mua 7.000 con ngỗng giống, tự dựng chuồng bằng tre nứa, ban ngày canh ngỗng, ban đêm học kỹ thuật trên mạng. Từng trang ghi chép chi chít công thức, từ nhiệt độ sưởi ấm, độ ẩm trong chuồng đến lượng thức ăn mỗi ngày.
Không lâu sau, anh sáng tạo ra mô hình “nuôi ngỗng 3 giai đoạn”: ấp nở - phát triển - vỗ béo, với quy trình kiểm soát tỉ mỉ từng chi tiết. “Phải hiểu từng con ngỗng ăn gì, ngủ bao lâu thì mới tiết kiệm chi phí”, anh nói nửa đùa nửa thật.
Nhờ công thức thức ăn giàu dinh dưỡng và kỹ thuật quản lý thông minh, đàn ngỗng của Viên Hạo khỏe mạnh, lớn nhanh, chỉ sau 120 ngày đã đạt chuẩn xuất chuồng. Lứa đầu tiên mang về cho anh hơn 450.000 NDT lợi nhuận - con số khiến cả làng ngỡ ngàng.
Cả làng ‘thức giấc’: ngỗng hóa vàng, nghèo hóa giàu
Không dừng lại ở đó, Viên Hạo còn mày mò lai tạo giống “Tam hoa”, loại ngỗng có sức đề kháng cao, thích nghi tốt và dễ nuôi quy mô lớn. Anh gắn cảm biến đo nhiệt, lắp quạt thông gió tự động, chia khu nuôi theo giai đoạn sinh trưởng.
Kết quả là ngỗng của anh lông mượt, thịt săn, được nhà hàng cao cấp ở Bắc Kinh, Thượng Hải đặt mua với giá cao nhất huyện. “Chất lượng này, cả tỉnh hiếm ai sánh được”, một cán bộ nông nghiệp nhận xét.
Nhưng điều khiến Viên Hạo tự hào nhất không phải tiền bạc mà là việc anh đã kéo được hàng chục hộ dân cùng khởi nghiệp. “Tôi chia sẻ kỹ thuật, ghi chép, cả công thức thức ăn cho bà con. Càng nhiều người làm, làng càng mạnh”, anh nói.
Nhờ chính quyền hỗ trợ vốn, kỹ thuật và bảo hiểm vật nuôi, mô hình của Viên Hạo lan ra khắp xã. Tính đến giữa năm 2025, tổng đàn ngỗng toàn xã Yêu Tân vượt 187.000 con; 12 hộ nuôi hơn 5.000 con; các hộ nghèo cũng tham gia nhờ mô hình “kinh tế sân vườn”, thu nhập tăng hơn 30%.
Chính quyền còn triển khai “3 mũi giáp công”: hướng dẫn tận hộ, dạy kỹ thuật đến từng làng, và hỗ trợ bảo hiểm rủi ro. Hơn 10.000 con ngỗng được bồi thường khi dịch bệnh, giúp nông dân không còn lo “mất trắng”.
“Ngày trước nuôi ngỗng dựa vào may rủi, nay có kỹ thuật và bảo hiểm, chúng tôi yên tâm rồi”, một hộ dân cười nói.
Từ câu chuyện của Viên Hạo, làng quê nghèo bỗng trở nên nhộn nhịp. Những thanh niên từng bỏ đi làm xa nay rục rịch quay về. “Ngoài kia có thể lương cao, nhưng ở nhà có đất, có cơ hội, có cả niềm tự hào”, một người trẻ nói.
Viên Hạo không nhận mình là người hùng. “Tôi chỉ là người dám thử, dám sửa và không bỏ cuộc”, anh nói giản dị.
Giờ đây, người dân làng gọi anh bằng cái tên thân mật “tư lệnh ngỗng”. Nhưng phía sau danh hiệu ấy là một hành trình không ít nước mắt: những lần ngỗng chết dịch, những khoản nợ phải xoay xở, những đêm mất ngủ vì lo đơn hàng.
Thế nhưng, chính sự kiên trì và khát vọng đổi thay ấy đã khiến cả làng chuyển mình. Ngỗng giờ không chỉ là vật nuôi, mà là “cỗ máy tạo việc làm”, là niềm tin rằng nông thôn cũng có thể hiện đại, giàu có và văn minh.
Giữa thời đại mà nhiều người trẻ coi thành phố là đích đến duy nhất, câu chuyện của Viên Hạo là lời nhắc nhẹ nhưng sâu sắc: cơ hội không chỉ nằm ở nơi sáng đèn mà còn ở cánh đồng quê nhà, nơi dám mơ và dám làm.
Làng Yêu Tân hôm nay không còn là vùng đất trầm lặng. Tiếng ngỗng vang lên mỗi sáng không chỉ báo mùa mà còn nhắc người dân rằng, chỉ cần chịu học, chịu thay đổi, nông thôn hoàn toàn có thể trở thành miền đất hứa.
Theo Baidu












