Bóng đá Việt Nam: Điều ước phía sau khát vọng vươn mình

Hình ảnh của bóng đá Việt Nam trở nên sáng sủa hơn khi CLB Nam Định và CLB CAHN bay cao ở giải châu Á, nhưng còn đó trăn trở về một giấc mơ lớn hơn cho tương lai.
Bóng đá Việt Nam ra biển lớn
Giữa tuần qua, người hâm mộ Việt Nam có dịp nở nụ cười tự hào khi cả hai đại diện V-League là CLB Nam Định và CAHN cùng ra sân tại AFC Champions League Two – giải đấu được xem là quan trọng thứ hai của cấp CLB ở châu Á.
Kết quả khá tích cực: Nam Định giành chiến thắng thuyết phục trước Ratchaburi (Thái Lan), còn CAHN chơi trận áp đảo dù phải đá trên sân của Beijing Guoan và suýt có 3 điểm nếu không vì những sai lầm của Nguyễn Filipp.
Nhìn vào cách hai CLB Việt Nam chuẩn bị lực lượng, từ khâu tuyển chọn ngoại binh, xây dựng lối chơi, cho thấy sự nghiêm túc, một tinh thần mới mẻ, khác hẳn hình ảnh của bóng đá Việt Nam nhiều năm trước đây.
Khi ấy, mỗi lần ra biển lớn, không ít đội bóng Việt nam tham dự với tâm thế “cho có”, thậm chí có trường hợp xin bỏ giải giữa chừng, để lại vết gợn về uy tín và hình ảnh bóng đá nước nhà.
Lần này thì khác, cả Nam Định lẫn CAHN cho thấy sự tham vọng rõ rệt trong cách đầu tư và để không chỉ đại diện cho mình mà còn mang sứ mệnh cải thiện vị thế của bóng đá Việt Nam ở đấu trường châu lục.
Những gì cho thấy lần đầu tiên sau nhiều năm, bóng đá Việt Nam ra biển lớn không với tâm lý sợ sệt, mà với tinh thần thách thức dám mơ, dám chinh phục.
Điều ước sau khát vọng vươn mình
Tuy nhiên, phía sau những kết quả khả quan ấy vẫn còn nhiều điều để trăn trở. Thực tế, chiến thắng của Nam Định hay trận hòa đáng khích lệ của CAHN lại gợi nên tranh luận về việc sử dụng quá nhiều ngoại binh.
Việc sử dụng nhiều ngoại binh hoàn toàn hợp với điều lệ giải đấu, nhưng cũng khó vui… hết cỡ khi các chiến thắng hay trận hoà vừa qua của các đại diện bóng đá Việt Nam chưa thực sự thuần nhất.
Sự thật là nếu thiếu dàn ngoại binh chất lượng, rất khó để các CLB Việt Nam trụ vững trước những đối thủ giàu kinh nghiệm và đẳng cấp hơn.
Điều này phản ánh khoảng cách không nhỏ về trình độ cầu thủ nội, vốn vẫn chưa tiệm cận được tiêu chuẩn châu Á. Chúng ta không thể đòi hỏi tiêu chuẩn kép – vừa hạn chế ngoại binh, vừa buộc phải chiến thắng – trong khi nền tảng phát triển cầu thủ bản địa chưa đủ vững.
Bởi vậy, điều ước lớn nhất sau khát vọng vươn mình hôm nay chính là một ngày nào đó, bóng đá Việt Nam sản sinh thêm nhiều cầu thủ nội đủ bản lĩnh và tài năng để ra sân trong màu áo các CLB dự cúp châu Á, không phải nép mình bên cạnh dàn ngoại binh gần như trọn đội hình.
Khi ấy, thành công mới mang đầy đủ ý nghĩa: không chỉ kết quả trên bảng tỷ số, mà còn là sự khẳng định bản sắc và sức mạnh thực sự của bóng đá Việt Nam trên hành trình vươn mình.