Sau những trải nghiệm, cô gái này khẳng định sự khác biệt không chỉ nằm ở diện tích.
Bài viết dưới đây là chia sẻ của Trương Lệ (24 tuổi, Trung Quốc) đang thu hút sự chú ý trên nền tảng Baidu.
Ba năm trước, khi vừa tốt nghiệp đại học và bắt đầu công việc đầu tiên ở Thượng Hải, tôi thuê một căn hộ studio nhỏ chỉ 28m². Khi ấy, tôi cho rằng diện tích đó là đủ, chỉ cần có nơi ngủ, bàn làm việc và bếp nhỏ nấu ăn là được. Tuy nhiên, sau một thời gian sống trong không gian “tất cả trong một”, tôi mới hiểu thế nào là sự ngột ngạt khi mọi sinh hoạt đều gói gọn trong vài mét vuông.
Ở căn hộ studio, bếp chỉ cách giường hơn một mét, nên mỗi lần nấu ăn, mùi dầu khói ám vào chăn gối. Do không gian hạn chế nên tôi không thể tập được bài tập giãn cơ vào mỗi tối. Tủ quần áo nhỏ, góc làm việc và kệ bếp chen chúc khiến căn phòng lúc nào cũng trong tình trạng “vừa đủ chỗ để đi lại”.
Tôi từng tự nhủ: “Mình còn trẻ, chịu khó một chút cũng được”. Cho đến một ngày, tôi sang nhà một đồng nghiệp sống trong căn hộ 1+1. Không gian rộng hơn đúng 15m2 song tôi cảm nhận rõ sự khác biệt.
Căn hộ của người bạn này có phòng ngủ, phòng khách tách biệt và cửa sổ lớn đón ánh sáng tự nhiên. Tôi chợt nhận ra, không gian sống không chỉ là nơi ở, mà còn ảnh hưởng trực tiếp đến tâm trạng, năng suất và cả chất lượng cuộc sống mỗi ngày.
Sau nhiều đắn đo, tôi quyết định chuyển sang căn 1+1 ở khu vực xa trung tâm hơn một chút để vừa túi tiền. Ngày đầu tiên dọn đến, tôi ngỡ ngàng vì cảm giác “được thở” thực sự.
Việc có một cánh cửa ngăn giữa phòng ngủ và phòng khách tưởng nhỏ nhưng mang lại thay đổi lớn. Tôi có thể làm việc hoặc đọc sách ở phòng khách mà không phải nhìn thấy giường ngủ. Điều này giúp tôi duy trì ranh giới giữa “nghỉ ngơi” và “làm việc”.
Sự khác biệt còn thể hiện ở chất lượng sinh hoạt hàng ngày. Phòng ngủ riêng giúp tôi ngủ sâu hơn, không bị ánh sáng hay tiếng ồn từ khu bếp ảnh hưởng. Tôi có thể tiếp bạn bè mà không cần lo căn phòng bừa bộn. Ngay cả việc nấu ăn cũng trở nên dễ chịu, vì khu vực bếp thông thoáng và tách biệt hơn.
Sau vài tháng, tôi nhận ra năng lượng sống của mình thay đổi rõ rệt. Tôi không còn uể oải mỗi sáng thức dậy, hay bực bội vì căn phòng lộn xộn. Tôi chăm nấu ăn, đọc sách nhiều hơn và bắt đầu quan tâm đến việc trang trí nhà cửa. Có lẽ vì không gian thoải mái, tôi cũng thấy mình dễ mở lòng hơn, sẵn sàng mời bạn bè đến chơi, thay vì né tránh vì sợ “phòng trọ quá nhỏ”.
Nhiều người cho rằng sống một mình thì căn hộ studio là đủ. Tôi cũng nghĩ như vậy cho đến khi có những trải nghiệm thực tế. Tôi hiểu rằng không gian sống không chỉ phục vụ nhu cầu cơ bản, mà còn là nơi nuôi dưỡng tinh thần. Một cánh cửa ngăn phòng, một góc nhỏ để thư giãn là những chi tiết tưởng nhỏ nhưng lại giúp bạn có có cuộc sống trọn vẹn hơn.
Tất nhiên, căn 1+1 tốn kém hơn. Nhưng đổi lại, tôi có được sự yên tĩnh, riêng tư và một môi trường sống giúp mình tái tạo năng lượng. Với tôi, khoản chênh lệch này hoàn toàn xứng đáng để đổi lấy cảm giác “được sống” đúng nghĩa.
Giờ đây, mỗi khi nhìn lại quãng thời gian sống trong căn studio chật chội, tôi không hối hận. Bởi trải nghiệm đó đã giúp tôi học cách thích nghi và trân trọng những điều nhỏ bé. Nhưng tôi cũng hiểu rằng, khi điều kiện cho phép, việc đầu tư cho không gian sống không phải là xa xỉ, mà là cách chăm sóc sức khỏe tinh thần của mình. Sự khác biệt giữa hai không gian không nằm ở diện tích, mà ở cảm giác được tự do, được làm chủ và được sống trong môi trường khiến bản thân hạnh phúc hơn mỗi ngày.
Bài viết thể hiện quan điểm và trải nghiệm cá nhân