Gửi chiếc vòng ngọc giá trị cho khách qua đơn vị chuyển phát nhanh nhưng đến nơi chỉ còn vỏ hộp rỗng, người phụ nữ Trung Quốc chỉ nhận được mức bồi thường cơ bản là 800 NDT (hơn 2,9 triệu đồng).
Chiếc vòng ngọc biến mất sau khi gửi chuyển phát nhanh
Ngày 4/9/2025, bà Hoàng – một người làm nghề buôn bán trang sức tại tỉnh Quảng Đông – bỏ ra 70.000 NDT (hơn 248 triệu đồng) mua một chiếc vòng ngọc cẩm thạch, chuẩn bị giao cho khách ở thành phố Tân Bắc, Đài Loan, Trung Quốc. Đến 16/9/2025, bà gửi hàng qua dịch vụ chuyển phát nhanh SF Express (Thuận Phong).
Thông tin từ vận đơn cho thấy gói hàng được tiếp nhận cùng ngày, sau đó chuyển qua trung tâm phân loại ở Phật Sơn và Thâm Quyến, rồi làm thủ tục thông quan sang Đài Loan. Mọi thứ đều diễn ra đúng quy trình.
Tuy nhiên đến ngày 18/9/2025 khi khách mở hộp, thứ họ nhận được chỉ là một kiện hàng rỗng, phần băng dán có dấu hiệu bị cạy mở. Bất thường càng lộ rõ khi bà Hoàng kiểm tra lại lịch sử cân đo kiện hàng: từ 0,68 kg khi rời Phật Sơn, đến lúc kiểm tra tại Đài Loan chỉ còn 0,32 kg – giảm gần một nửa trọng lượng.
Cùng ngày, bà Hoàng đã trình báo vụ việc cho cảnh sát địa phương. Một tháng sau, cơ quan chức năng chính thức khởi tố vụ việc theo diện trộm cắp tài sản. Tuy nhiên, khi làm việc với phía SF Express, người phụ nữ này chỉ nhận được phản hồi: “Do bà không khai giá trị hàng hóa để mua bảo hiểm khi gửi hàng, nên mức bồi thường tối đa là 800 NDT (hơn 2,9 triệu đồng)”.
Người phụ trách trạm giao hàng của SF Express thừa nhận "đó là trách nhiệm của chúng tôi", nhưng họ vẫn chưa tìm ra mắt xích nào trong chuỗi sự việc đã xảy ra sai sót. Vấn đề bồi thường vẫn đang được đàm phán.
Không mua bảo hiểm là tự chịu thiệt? Hiểu sai là mất tiền oan
Trong các tranh chấp liên quan đến chuyển phát hàng hóa, nhiều doanh nghiệp thường lấy lý do khách hàng không khai giá để mua bảo hiểm nhằm giới hạn mức bồi thường, phổ biến là tối đa chỉ 800 NDT. Tuy nhiên, theo quy định của Bộ luật Dân sự Trung Quốc, điều khoản như vậy không phải lúc nào cũng có hiệu lực.
Nếu đơn vị vận chuyển không thông báo rõ ràng cho khách về điều khoản miễn trừ trách nhiệm, thì điều khoản đó bị coi là vô hiệu. Hơn nữa, khi xảy ra thiệt hại do lỗi cố ý hoặc sai sót nghiêm trọng của bên vận chuyển, doanh nghiệp không được phép giới hạn trách nhiệm bồi thường.
Trường hợp của bà Hoàng cho thấy kiện hàng bị sụt trọng lượng đáng kể và có dấu hiệu bị cạy mở, chứng tỏ SF Express chưa bảo đảm an toàn vận chuyển, có thể đã mắc lỗi nghiêm trọng. Do đó, bà Hoàng có cơ sở yêu cầu bồi thường theo đúng giá trị thực tế chiếc vòng, thay vì chỉ 800 NDT như mức công ty đưa ra.
Ngoài ra, việc cảnh sát đã khởi tố vụ việc theo diện trộm cắp không ảnh hưởng đến quyền yêu cầu bồi thường dân sự của bà Hoàng. Điều tra hình sự nhằm truy tìm thủ phạm và xử lý hành vi phạm pháp, trong khi giữa người gửi và đơn vị vận chuyển tồn tại mối quan hệ hợp đồng dịch vụ.
Khi hàng hóa không đến nơi an toàn như cam kết, doanh nghiệp phải có trách nhiệm bồi thường. Kể cả trong trường hợp thủ phạm chưa bị bắt, quyền yêu cầu bồi thường của bà Hoàng vẫn nguyên vẹn.
Theo các luật sư Trung Quốc, để bảo vệ quyền lợi của mình, người gửi hàng cần đảm bảo hai loại chứng cứ quan trọng. Thứ nhất là bằng chứng xác nhận giá trị hàng hóa như hóa đơn, sao kê chuyển khoản, nội dung trao đổi mua bán. Thứ hai là chứng cứ cho thấy trách nhiệm của bên vận chuyển, chẳng hạn biên nhận gửi hàng, thông tin vận đơn, sự thay đổi trọng lượng gói hàng, hình ảnh kiện hàng hoặc trích xuất camera giám sát.
Trong vụ việc này, bà Hoàng đã cung cấp tương đối đầy đủ chứng cứ, vì vậy khả năng đòi được mức bồi thường sát với giá trị thực tế là rất cao.
(Theo Sohu)















