Bruno Fernandes khẳng định vai trò không thể thay thế ở MU
Chiến thắng 2-1 trước Chelsea tại Old Trafford không chỉ đánh dấu bước ngoặt tạm thời trong hành trình chông chênh của Manchester United, mà còn là cột mốc đặc biệt đối với Bruno Fernandes.
|
Đó là trận thứ 200 của ngôi sao Bồ Đào Nha trong màu áo “Quỷ đỏ”, và một lần nữa, tiền vệ 31 tuổi cho thấy vì sao anh vẫn là nhân tố không thể thay thế trong hệ thống của Ruben Amorim - dù đội bóng đang bị soi xét dữ dội.
Hai khoảnh khắc khắc họa chân dung đội trưởng
Trước Chelsea, Fernandes mở tỷ số sau tình huống dứt điểm cận thành, bàn thắng thứ 100 của anh cho MU. Nhưng giá trị của tiền vệ 31 tuổi không chỉ dừng lại ở con số.
Hai khoảnh khắc khác định nghĩa vai trò thủ lĩnh của anh. Thứ nhất, phút 83, Fernandes cướp bóng từ Reece James, lao thẳng 40 mét vào phần sân đối thủ, rồi tung cú dứt điểm buộc Filip Jorgensen phải bay người cứu thua. Sau pha bóng, anh quay về phía Stretford End, hét lớn “Come on!” ba lần. Đó không chỉ là tiếng gầm của một cầu thủ, mà là lời hiệu triệu cho cả đội bóng và khán giả.
Khoảnh khắc thứ hai đến sau khi anh rời sân. Ngồi trên băng ghế, Fernandes không thảnh thơi tận hưởng chiến thắng. Trái lại, anh gập người về phía trước, mắt căng dõi theo từng pha bóng, toàn thân toát lên sự căng thẳng. Đó là hình ảnh của một đội trưởng sống cùng nhịp đập với đội bóng - một người không thể đứng ngoài khi đồng đội chiến đấu.
Amorim thừa nhận sau trận: “Cậu ấy xứng đáng nhận mọi lời khen. Quan trọng hơn cả bàn thắng là tầm ảnh hưởng trong phòng thay đồ. Đó là bản chất của một đội trưởng: dù không phải lúc nào cũng tỏa sáng, nhưng luôn làm mọi cách để tập thể tốt hơn”.
|
Bruno Fernandes đã có bàn thứ 100 cho MU trên mọi đấu trường. |
Kể từ khi gia nhập MU từ Sporting Lisbon với giá 47 triệu bảng vào tháng 1/2020, Fernandes ngay lập tức mang đến sự thay đổi. Anh thổi vào hàng công sự quyết đoán, sự tập trung và tinh thần chiến đấu. Trong suốt bốn năm rưỡi, Fernandes trở thành gương mặt tiêu biểu nhất cho kỷ nguyên hậu Sir Alex Ferguson - một giai đoạn nhiều biến động nhưng luôn cần một cá nhân gồng gánh.
Dĩ nhiên, hành trình ấy không hoàn toàn suôn sẻ. Fernandes nhiều lần bị chỉ trích: nóng nảy, than phiền quá nhiều, đôi khi bỏ quên kỷ luật chiến thuật. Anh cũng mắc lỗi trong các bàn thua quan trọng, như pha kèm người hời hợt ở bàn gỡ của Smith Rowe (Fulham) hay tình huống để Foden thoát xuống mở tỷ số cho Man City.
Nhưng nếu loại bỏ Fernandes, Manchester United sẽ ra sao? Khi các bản hợp đồng bom tấn liên tiếp gây thất vọng, từ Antony cho tới Jadon Sancho, sự hiện diện của Fernandes trở thành tấm khiên duy nhất chống lại cơn khủng hoảng.
Mùa hè vừa rồi, FErnandes từng nhận được lời mời hậu hĩnh từ Saudi Pro League. Nếu MU để anh ra đi, viễn cảnh Old Trafford chìm sâu hơn vào hỗn loạn là điều chắc chắn. Fernandes vẫn chọn ở lại, và tiếp tục gồng gánh.
Amorim và bài toán chiến thu ật
Mùa này, Amorim quyết định kéo Fernandes lùi sâu hơn, để anh chạm bóng nhiều hơn và điều phối nhịp độ. Về lý thuyết, đó là cách tối ưu hóa khả năng chuyền và tầm ảnh hưởng của tiền vệ người Bồ Đào Nha. Nhưng thực tế, điểm yếu phòng ngự của cựu sao Sporting CP bị lộ rõ. Anh không phải mẫu cầu thủ đánh chặn, và dễ để lộ khoảng trống khi đối thủ phản công.
Dẫu vậy, trước Chelsea, chính trong vai trò lùi sâu ấy, Fernandes vẫn tạo ra khoảnh khắc bùng nổ. Anh thể hiện tinh thần thủ lĩnh bằng cách sẵn sàng lao về, pressing quyết liệt, rồi ngay sau đó là dẫn bóng phản công đầy uy lực. Dù không hoàn hảo, Fernandes vẫn làm nhiều hơn bất kỳ ai khác để đội bóng tiến lên.
|
Bruno Fernandes cho thấy những giá trị khác biệt. |
200 trận, 100 bàn thắng, một FA Cup, một EFL Cup, một lần á quân Premier League - thành tích tập thể của MU trong giai đoạn Fernandes gắn bó quá khiêm tốn so với những gì anh cống hiến. Đây là nghịch lý lớn: một cầu thủ ở tầm vóc thủ lĩnh, nhưng chưa có danh hiệu xứng đáng để khẳng định vị thế trong lịch sử CLB. Amorim cũng hiểu rõ: “Cậu ấy xứng đáng góp tên trong lịch sử, không chỉ vì cá nhân cậu ấy làm được, mà vì những gì đội bóng sẽ chinh phục cùng cậu ấy”.
Câu hỏi đặt ra là liệu Manchester United có thể xây dựng thành công tập thể xoay quanh Fernandes, hay anh sẽ mãi chỉ là thủ lĩnh trong một kỷ nguyên lạc lối. Sự kiên cường và khát khao chiến thắng của anh là có thật, nhưng nếu không có sự hỗ trợ từ hệ thống và các đồng đội cùng đẳng cấp, những nỗ lực đó có thể lại bị lãng phí.
Chiến thắng trước Chelsea giúp Amorim tạm hạ nhiệt áp lực, nhưng MU vẫn chưa một lần thắng hai trận liên tiếp ở Premier League dưới thời ông. Chuyến làm khách Brentford sắp tới sẽ là thử thách mới, đặc biệt khi Casemiro bị treo giò.
Nhưng ở bất kỳ hoàn cảnh nào, Fernandes vẫn sẽ là điểm tựa. Anh không hoàn hảo, song sự khát khao chiến thắng, tinh thần chiến đấu và tầm ảnh hưởng tinh thần là điều không ai ở Old Trafford có thể thay thế.
Trận thứ 200 và bàn thắng thứ 100 là cột mốc đáng nhớ, nhưng giá trị lớn hơn nằm ở hai khoảnh khắc nhỏ: tiếng gào khích lệ khán giả và ánh mắt khẩn thiết khi ngồi trên ghế dự bị. Những điều ấy khắc họa chân dung Bruno Fernandes - một thủ lĩnh sống cùng nhịp tim với đội bóng, một cầu thủ có thể chưa mang về đủ danh hiệu, nhưng thắp sáng niềm tin ở Old Trafford trong những năm tháng u ám nhất.
Có thể Manchester United chưa tìm thấy con đường rõ ràng dưới thời Amorim, nhưng nếu có một cái tên xứng đáng được ghi nhớ, đó chính là Bruno Fernandes - linh hồn không thể thay thế, người giữ ngọn lửa cho “Quỷ đỏ” giữa khủng hoảng.
Cuốn sách “Leading: Learning from Life and My Years at Manchester United” được Sir Alex Ferguson viết chung với Michael Moritz xuất bản năm 2015 đem tới kinh nghiệm sống quý báu cho bất kỳ ai.